Nếu chỉ nhìn thoáng qua thì tình hình chiến trường có vẻ khá tốt. Ở vòng ngoài của chiến trường, đám quỷ quái bình thường đã bắt đầu được dọn dẹp, tuy đàn quỷ quái Khô Lâu có tới mấy chục ngàn con nhưng Nam Bắc Chiến Trường không hổ với danh xưng “ảo giới yếu nhất”, phần lớn đám quỷ quái này thậm chí không đạt tới Nhập Ma cấp, chỉ cần bị Thiên Sinh Vũ Khí chạm vào là tan nát ngay. Không chỉ vậy, nếu không có Thiên Sinh Vũ Khí thì linh hồn chỉ cần thiêu đốt chấp niệm rồi đấm đá lung tung một cái là đám quỷ quái đó cũng chịu không nổi. Đúng là tệ hại hết mức!
Không nói tới vấn đề nhàm chán đó nữa, khu vực trung tâm chiến trường mới thật sự là nơi quyết định thành bại của cuộc chiến này. Tại đó, một thiếu nữ được ánh sáng trắng bao phủ cả thân hình đang nắm lấy một thanh mã tấu khổng lồ vờn quanh Ác Ma, thi thoảng lại vung đao lên chém. Về phần hơn mười tên linh hồn khác cũng đều cầm Thiên Sinh Vũ Khí trong tay, cùng vây đánh Ác Ma. Tình hình nhìn quá đúng là có vẻ khá tốt.
Nhưng Bùi Kiêu thấy vậy thì lại cuống quýt cả lên, bởi vì những công kích kia cơ bản là không chạm được vào Ác Ma màu đỏ, trừ thiếu nữ được ánh sáng trắng bao trùm toàn thân thì những người còn lại thậm chí khó khăn lắm mới chống đỡ được mỗi khi Ác Ma vung ngọn roi dài của nó về phía cả đám. Trong cả bọn thì chỉ có ba người thực sự gây được áp lực cho Ác Ma, đầu tiên là thiếu nữ kia, tiếp theo là gã cha sứ Varotian, cuối cùng là một linh hồn cằm cung lớn bắn tỉa từ xa, ba người này mới là chiến lực chính thực sự.
Nếu chỉ vậy thì đúng là cũng chẳng có gì đáng lo ngại, chỉ là hai bên đang đánh ‘tiêu hao chiến’, tiêu hao năng lượng lẫn nhau để xem bên nào không chịu nổi trước. Nhưng trong tình huống đó mà Ác Ma rõ ràng còn có thể vừa đánh vừa hấp thu năng lượng và tội nghiệt xung quanh. Hãy nhìn xem! Vết thương của nó đã sắp hồi phục lại như ban đầu rồi! Đây chính là điều làm Bùi Kiêu cuống lên như vậy.
Không chờ chạy tới gần, hắn đã rống lên từ xa: “Mọi người hãy nhanh chóng dốc toàn lực giải quyết nó đi! Đừng tưởng nó đang dùng Giải Phóng mà không duy trì được lâu! Nó mới nuốt mất Bạo Việm Cự Phủ - Thiên Sinh Vũ Khí dương lượng 1800 đơn vị của tôi, vũ khí cấp Ma Vương duy nhất trên thế giới hiện nay. Trong món vũ khí đó cơ lưu giữ chấp niệm của tôi, vậy nên trong thời gian ngắn con Ác Ma này còn không dung hợp được, nhưng nếu để nó dung hợp xong thì con Ác Ma này rất có thể sẽ tiến cấp Ma Vương đó.”
Lúc trước Bùi Kiêu bị nỗi thống khổ do chấn động châp niệm hành hạ nên còn không nghĩ ra được, phải đến lúc này hắn mới hiểu ra vì sao Ác Ma đuổi đánh Ngụy Ngưu Đầu trước. Tuy Ngụy Ngưu Đầu rất mạnh nhưng đồng thời, bản thân nó cũng là thuốc bổ tuyệt hảo cho quỷ quái, vì Bạo Viêm Cự Phủ chính là một món Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương. Nếu một con quỷ quái Chân Ma cấp cắn nuốt được một Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương, thì hậu quả là rất có thể sẽ sinh ra một con Ma Vương cấp mới!
Đám người đang vây đánh Ác Ma màu đỏ phía xa nghe vậy thì đồng loạt kinh sợ. Bọn họ đúng là đang có ý định kéo dài để tiêu hao hết trường khí thế của Ác Ma giống như lời Bùi kiêu nói. Thực ra, đến chính bản thân bọn họ cũng cảm thấy rất khó hiểu khi con Ác Ma này không dốc toàn lực không kích bọn họ. Trước kia, mỗi lần bọn họ gặp phải quỷ quái biết sử dụng Giải Phóng, thì lúc con quái đó sử dụng Giải Phóng cũng là thời khắc quyết tử cuối cùng của nó, sẽ là một đợt tấn công điên cuồng như bão tố. Thế mà con Ác Ma này lại không làm vậy! Nó ngu xuẩn thế sao?
Hóa ra đáp án lại là: Ác Ma không ngu xuẩn, chính bọn họ mới là đồ ngu! Con Ác Ma này đang kéo dài thời gian để tiêu hóa Bạo Viêm Cự Phủ!
Thiếu nữ toàn thân được vầng sáng trắng bao bọc lập tức nổi gân xanh đầy đầu, lúc này mới tức giận mắng to xối xả: “Đồ ngu ngốc kia! Sao lại mang Thiên Sinh Vũ Khí cấp cao chưa được luyện hóa vào ảo giới hả? Thế mà ngươi để quỷ quái cắn nuốt mất à! Lại còn là vũ khí cấp Ma Vương nữa chứ! Vì sao người của tổ chức linh hồn nước các ngươi đều ngu xuẩn như vậy chứ? Ngu xuẩn giống hệt như tên Cung Diệp Vũ kia.” Vừa chửi mắng, ánh sáng trắng trên người thiếu nữ đó cũng càng lúc càng sáng rực.
Bùi Kiêu thật đúng là không thể mở miệng cãi được gì. Tuy đúng là hắn đã luyện hóa Bạo Viêm Cự Phủ, nhưng việc hắn để quỷ quái nuốt mất món Thiên Sinh Vũ Khí này cũng là sự thật, vậy nên ‘há miệng mắc quai’ rồi. Mà cô nàng này đúng là nóng tính và thù ghét Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc y như lời Johnan nói. Có điều chính cô ấy vừa cứu hắn một mạng, hơn nữa giờ cũng không phải là lúc để cãi nhau, vậy nên hắn chỉ có thể gắng đè nỗi phiền muộn này xuống đáy lòng.
Không chỉ có vầng sáng của thiếu nữ kia mạnh hơn mà cả Thiên Sinh Vũ Khí trên tay mười mấy người kia cũng đồng thời tỏa sáng rực rỡ, từng cỗ ý chí khác nhau liên tục khuếch tán ra bốn phía. Xem ra cả bọn đều đã quyết tâm dốc toàn lực chiến đấu rồi.
Người dẫn đầu tấn công vẫn là thiếu nữ kia. Lúc này, ánh sáng trắng trên người cô đột nhiên yếu bớt, ngay sau đó, sau lưng cô bỗng hiện ra một đôi cánh thiên sứ trắng tinh khiết. Đúng vậy, cô gái này dường như cũng đã tiến vào trạng thái Giải Phóng, và có vẻ như trạng thái này cho phép cô hóa thân thành môt thiên sứ. Không chỉ vậy, thanh mã tấu khổng lồ trong tay cô cũng thay đổi hình dạng theo, từ hình dáng của một thanh mã tấu to như cánh cửa biến thành một thanh Thập Tự Kiếm lớn màu trắng bạc, trong tay người thiếu nữ, toàn thân kiếm tỏa ra thánh quang màu trắng bạc lóng lánh.
Sau khi