Dịch: Extremer
-----------------------------------------
Thời gian bảy ngày, nói dài thì cũng không dài, mà nói ngắn thì cũng chẳng ngắn. Vậy nên đám Tự Do Linh Hồn đang có mặt ở Mỹ cũng không quá khó chịu, ngoại trừ có chút tức giận vì sự bá đạo của Bùi Kiêu thì cũng không có cảm xúc gì khác...
Dù sao, đó cũng là một linh hồn đang bước trên Tầm Chân Chi Lộ, cách cảnh giới Chân Ma nửa bước chân, sắp đứng trên đỉnh thế giới… Họ không đủ khả năng trêu vào một gã có thực lực như vậy.
Bảy ngày này, bọn người Lý Lâm cũng thu thập được rất nhiều tin tình báo. Cung may mà có CIA trợ giúp nên họ đã lấy được toàn bộ video giám sát của tất cả các sân bay cùng tin tức về Tự Do Linh Hồn ở khắp nước Mỹ. Hơn nữa, Dương Húc Quang cũng đã vội vã từ Trung Quốc bay sang Mỹ. Nhờ có sự trợ giúp của người nổi tiếng mưu trí trong Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc này, mà cuối cùng bọn họ cũng tìm ra được vài kẻ khả nghi từ trong vô số tin tức tình báo kia.
"... Căn cứ theo lời khai của anh, chúng tôi đã kiểm tra quán bar mà anh nói rằng đã đến trong đêm hôm đó. Chính xác, đúng là cả đêm hôm đó anh đều ở trong quán bar. Tuy điều đó vẫn chưa thể chứng minh anh không liên can đến vụ án, nhưng hiện tại anh có thể rời khỏi đây. Cảm ơn anh đã hợp tác mấy ngày qua. Đây là ba điếu thuốc lá chấp niệm, coi như để cảm ơn anh vì đã hợp tác." Dương Húc Quang đóng cặp văn kiện trên tay lại, hắn mỉm cười nói chuyện với gã linh hồn người da đen có khuôn mặt dữ tợn ngồi đối diện.
Gã linh hồn người da đen mặt mũi dữ tợn lúc này lại biểu lộ vẻ cung kính không hợp với diện mạo dữ tợn của mình chút nào. Nhất là lúc thấy Dương Húc Quang lấy ra ba điếu thuốc lá, gã liền lộ vẻ quá đỗi vui mừng, cẩn thận nhận lấy rồi vuốt ve ba điếu thuốc cả nửa buổi. Sau đó mới chợt bừng tỉnh trả lời Dương Húc Quang: "Không có gì, không có gì. Nếu còn cần tôi hỗ trợ thì cứ liên hệ, số điện thoại của tôi thì các anh biết rồi đấy."
Dương Húc Quang cười nhẹ, sau đó có vài tên lính Mỹ tới dẫn gã linh hồn da đen kia ra khỏi phòng thẩm vấn. Sau khi đám người rời đi, Dương Húc Quang lại thở dài rồi bắt đầu xoa xoa hai bên thái dương. Tuy đã không còn là người sống nhưng sự mệt mỏi đầu óc sau khi phải làm việc mờ ám thì vẫn không khác khi còn sống chút nào.
Lúc này, thấy Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên từ cửa phòng thẩm đi vào, hắn lập tức nói: “Ngươi hay thật đấy! Lúc ta thẩm vấn nghi can thì bỏ chạy mất. Hơn nữa, tại sao ta lại phải bỏ thuốc lá chấp niệm của mình ra để bồi thường chứ? Ngươi cũng không phải là không biết tốc độ đốt thuốc lá của cái gã Cung Diệp Vũ kia nhanh tới mức nào. Đã thế hắn còn chỉ chăm chăm lấy của ta, nói lấy một điếu, mà tay lại quơ hẳn một cây. Ngươi thật là…"
Bùi Kiêu cười lớn, đi tới kéo ghế ngồi rồi mới lên tiếng: "Tên nhóc nhà ngươi còn dám ở đó oán trách à? Nói thật đi, ngươi biển thủ được bao nhiêu thực phẩm chấp niệm? Đừng tưởng ta không biết Thiên Sinh vũ khí cấp Chân Ma có thể đổi được lượng thực phẩm chấp niệm gấp từ 1.8 tới 2 lần dung lượng của chính nó nhé."
Dương Húc Quang sửng sốt một chút, sau đó mới lúng túng cười: "Ta có giữ lại một ít thừa ra... để cho những kẻ cùng chúng ta vào ảo giới lúc đầu. Tuy khi ấy bọn họ chạy trốn, nhưng dù gì cũng đều là người của tổ chức một nước, không thể không để ý bọn họ nghĩ gì. Chưa cần nói tới chuyện khác, chỉ riêng việc nghĩ rằng Cung Diệp Vũ thù ghét mình, đã đủ khiến cho bọn họ lúc nào cũng thấy sợ hãi rồi dễ sinh ra như suy nghĩ cực đoan. Như vậy sẽ rất dễ xảy ra chuyện không hay! Lần này ta dùng danh nghĩa Cung Diệp Vũ chia cho bọn họ một ít thực phẩm chấp niệm nên cuối cùng cũng đã trấn an được tâm lý họ. Đúng rồi, việc này đừng nói cho Diệp Vũ biết đấy."
Bùi Kiêu cười cười nói: "Yên tâm đi, ta cũng đoán được phần nào hành động của ngươi... Vụ án thế nào rồi? Trong số những người bị tình nghi có ai khác thường không?”
Dương Húc Quang cười khổ rồi trả lời: "Không có gì đáng ngờ cả. Nói một cách chính xác thì tất cả những người bị tình nghi đều có nhân chứng hoặc là chứng cứ ngoại phạm, không thể chứng minh được gì. Mà thực lực của những người này cũng không mạnh, không đủ để áp đảo Jenny khi cố ấy có Thiên Sinh vũ khí trong tay. Nếu muốn giết chết Jenny một cách im lặng như vậy thì bọn họ còn chưa đủ thực lực.”
Bùi Kiêu thở dài, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Nói vậy là không có chút manh mối nào sao?”
"Không, trái lại là đằng khác, manh mối đã rất rõ ràng." Nụ cười của Dương Húc Quang càng thêm khổ não. Hắn mở cặp văn kiện ra lấy mấy tấm hình rồi nói: "Đây là những người bị tình nghi duy nhất còn lại. Cho dù là xét theo thực lực, theo lời nhắn ‘màu đen’ hay là động cơ đi nữa, thì khả năng những người này là kẻ gây án vẫn lớn nhất... và cũng là những kẻ phiền toái nhất."
Bùi Kiêu chẳng thèm nghe giải thích mà cầm luôn đống ảnh chụp này lên xem. Trong tầm mắt hắn là hình ảnh của những người mặc áo choàng đen. Những người này hắn đã từng gặp qua! Đó là lúc hắn vừa mới tới chiến trường Nam Bắc, đang định tiến vào trong. Trong căn biệt thự bên ngoài chiến trường, hắn có nhìn thấy những người này. Đúng là đám lính đánh thuê mà Lý Lâm từng nhắc tới. Bọn người này coi trời bằng vung, chỉ biết nghĩ tới lợi ích. Nghe nói chúng thường giết Tự Do Linh Hồn để cướp lấy Thiên Sinh vũ khí của họ. Có thể gọi chúng là khối u ác tính của giới linh hồn.
Ánh mắt Bùi Kiêu chợt trở nên sắc lạnh. Hắn đập mạnh xấp hình xuống bàn rồi nói: "Có cách nào để chứng minh được là bọn chúng đã cướp thanh loan đao ấy không? Nếu bọn chúng phủ nhận, ta lại không đưa ra được chứng cứ, cũng không thể vô duyên vô cớ mà đánh giết bọn chúng chứ?"
Dương Húc Quang sửng sốt một chút rồi mới cười rộ lên nói: "Ngươi và Cung Diệp Vũ quả thật là hoàn toàn khác nhau. Ngày trước, khi hắn vừa bước vào Tầm Chân Chi Lộ thì cũng là lúc chúng tôi đi đến châu Âu đổi Thực Phẩm Chấp Niệm. Lúc ấy hắn không thèm quan tâm là có chứng cớ hay không có chứng cớ, nổi giận là lập tức rút đao giết người... Cũng tốt, nếu như ngươi cũng giống Cung Diệp Vũ thì chắc ta sẽ mệt chết mất. Thật ra thì cũng có cách để xác định xem bọn chúng có lấy thanh loan đao kia hay không."
"Có một loại linh hồn đặc thù, năng lực của bọn họ chính là tìm kiếm quỷ quái trong phạm vi lớn. Với Thiên Sinh vũ khí, họ cũng có thể cảm nhận được rất mạnh. Chỉ cần một người từng tiếp xúc với một món Thiên Sinh Vũ Khí nào đó chưa quá một tháng, thì linh hồn đặc thù đó có thể nhận biết được mùi của món Thiên Sinh Vũ Khí đó trên cơ