Chương có nội dung bằng hình ảnh
Editor: Ngao
Ngày edit: 02/09/2023
Kì thực hệ thống cũng không để ý lương cơ bản mấy ngàn tinh tệ như vậy, dù tranh thủ cũng sẽ không quá cao. Minh tinh nhận một kỳ tiết mục giá cả có thể lên đến trăm vạn, đây là yếu tố mà thực tập sinh nhìn thấy nhưng không với tới được.
—— Điều mà nó muốn nói đến chính là phần thưởng cùng với hoa hồng từ đại ngôn, đây mới là nguồn thu chiếm phần lớn thu nhập.
Hệ thống số 888 là một em bé mới "Sinh ra" không lâu, bởi vì là chương trình hỗ trợ trẻ nhỏ, nên trong vô thức ánh mắt nhìn Vân Lương chứa vài phần giống như "Người cha già", huống chi nguyên hình của chủ nhân mới đáng yêu như vậy! Nó rất vui lòng vì chủ nhân mà tranh thủ lợi ích!
Mà bản hợp đồng này, sở dĩ có mấy chục trang nội dung, là bởi vì những nội quy, quy định của nó khá chi tiết, có thể nói là toàn diện mọi mặt. Đây là hợp đồng cho kỳ đầu tiên của chương trình, sau đó sẽ còn có hợp đồng kỳ hai, kỳ ba. Sở dĩ Phồn Tinh nhịn đau từ bỏ mầm non tiền đồ vô lượng này, không thể ký kết hợp đồng nghệ sĩ, là bởi vì nhận được chỉ thị từ cấp trên.
Hệ thống đang cùng giám đốc nhân sự của đối phương thương lượng các điều khoản, cùng lúc đó, Lận Thừa Tư nhận được tin nhắn từ anh trai mình.
Đế quốc hoàng đế bệ hạ · vị lãnh tụ của tinh hệ Trường Hà · anh hùng trong chiến tranh Maria dùng giọng điệu bà tám không gì sánh được hỏi: "Em trai, có phải em đang yêu đương hay không?"
Lận Thừa Tư: "......"
Peles: "Đừng xấu hổ, em cũng đã đến tuổi này rồi, anh nghe Tề Dược nói, em đối xử với một bạn nhỏ rất khác thường?"
Lận Thừa Tư: "Không có, đừng nghe tên đó nói bậy."
Một bạn nhỏ? Nói như anh là một tên bi3n thái vậy.
"Anh chỉ là......" Hắn dừng một chút, vẫn là nói, "Em còn nhớ rõ khu vực thí nghiệm Altas mà chúng ta đã phá hủy trong chiến tranh Maria không? Anh hoài nghi cậu ấy là đồng bạn của chúng ta."
"Tuổi cậu ấy còn rất nhỏ, không có người than nào khác, không hiểu biết về xã hội, khuyết thiếu thường thức, nhưng lại có năng lực tinh thần mạnh mẽ, cần có người hướng dẫn." Lận Thừa Tư rũ xuống mắt, "Hơn nữa, ở bên cạnh cậu ấy, tinh thần em được trấn an."
Nghe đến đó, Peles mới nói nói: "Nếu là đồng bạn, chắc chắn phải chăm sóc. Nhung em trai à, em cũng già đầu rồi, khi nào mới suy xét một chút vấn đề cá nhân, để anh nói cho em biết, hiện tại đối tượng tốt không dễ gặp, gặp được người thích hợp nhất định phải xuống tay trước......"
Lận Thừa Tư: "......"
Thấy đối phương lại muốn lái về chuyện cũ, mặt không biểu cảm mà kết thúc cuộc nói chuyện, sau đó liếc nhìn Tề Dược người đã "Mật báo" cho Hoàng đế bệ hạ.
Tề Dược không chút hoang mang mà đứng dậy, dùng trí não chiếu ra một phần báo cáo: "Sau một tuần điều tra, 95% thổ địa tinh cầu Bạch Diệu đã được kiểm tra đo lường xong, chưa phát hiện dấu vết hoạt động nào của tàn dư Heinrich, vị trí hiện tại còn chưa điều tra là nơi mà chúng ta đang đặt chân —— toàn bộ vườn bách thú tinh cầu Bạch Diệu cùng với khu rừng đằng sau nó."
"Lão đại, phỏng đoán ban đầu của anh có lẽ là chính xác."
Lận Thừa Tư nhàn nhạt nói: "Tôi hiểu."
Bên này, trải qua nửa giờ đàm phán, hệ thống rốt cuộc đạt được một cái kết quả hài lòng, công ty giải trí Phồn Tinh đem hợp động đã được sửa đổi gửi tới, Vân Lương ký tên của mình lên hợp đồng.
Giám đốc nhân sự nhìn bản hợp đồng thật vất vả mới ký được, nhịn không được nói với cháu trai mình: "Cháu vẫn là đừng vọng tưởng làm người đại diện của người ta, đã người sáng suốt và quyền lực hơn đến trước rồi.
"Daniel": "......Hu hu hu."
Mà số 888 hài lòng mà đem hợp đồng lưu trữ, nói: "Chủ nhân, có bất kì chuyện gì cần tôi hỗ trợ, đều có thể gọi tôi."
Để tránh cho trí não can thiệp quá nhiều vào người sử dụng, chỉ có khi chính chủ nhân đưa ra yêu cầu, hệ thống mới có thể khởi động và được cấp quyền, nó tồn tại giống như một trợ lý công việc.
Vân Lương ngoan ngoãn gật gật đầu: "Được."
Tuy rằng âm thanh hệ thống nghe giống như của một đứa trẻ, nhưng nó lại đáng tin cậy một cách bất ngờ.
Cậu mở ra cuốn notebook nhỏ, ghi lại: "Ngày thứ ba đến nơi này, tuy rằng mọi thứ thật kỳ lạ, ban đầu tôi cảm thấy bối rối, nhưng xin đừng lo lắng, tôi nhận được sự giúp đỡ từ rất nhiều, có thêm nhiều người bạn mới, còn tìm được việc làm, có lẽ chú cũng sẽ mừng vì cháu."
Đặt bút xuống, cậu khẽ mỉm cười.
Phồn Tinh cho tuyển thủ hai ngày điều chỉnh thời gian, hai ngày này, Vân Lương cơ bản là ở phòng bếp cùng thư phòng.
Cậu kinh hỉ phát hiện trong thư phòng vậy mà có phần tiếp theo của quyển sách nhỏ*, là một quyển tác phẩm truyện ký dày cộp, Ineka đó là tên của nhân viên chăn nuôi kia.
(*quyển sách nhỏ mà Vân Lương đọc lúc đợi phỏng vấn á.)
Lúc trước Vân Lương vẫn luôn ở trên núi, kiến thức văn hóa hoàn toàn dựa vào việc tự học, chỉ nghe nói về thế giới bên ngoài từ những động vật nhỏ xuống núi, bởi vậy đối với thế giới bên ngoài cậu thực sự không hiểu biết nhiều. Nhưng chú cậu đã dạy dỗ cậu thực sự rất tốt, ở phương diện đối nhân xử thế cậu cũng vô cùng hiểu rõ.
Sau khi cậu phát hiện ra cuốn truyện ký, liền dự định đọc nó một lần, hiểu biết thêm một chút tri thức về động vật, không làm vườn bách thú thất vọng khi trả lương cao cho cậu.
Chỉ là cậu không hiểu, vì sao nhân viên chăn nuôi thời đại tinh tế lại phải đối mặt với ống kính, còn sẽ sản phẩm, chẳng lẽ là thức ăn cho thú cưng? Bát đựng thức ăn cho thú cưng?
Mặc kệ như thế nào, không có gì sai khi làm giàu cho bản thân.
Vì thế Vân Lương vui vẻ mà chui vào trong thư phòng, xem đến mức mê mẩn, sau khi được chương trình hỗ trợ trẻ nhỏ nhắc nhở, cậu mới không có quên ba bữa một ngày.
Hai ngày sau, cậu nhận được thông báo từ tổ tiết mục, tất cả tuyển thủ tập trung ở dưới tòa chung cư.
Trường Vinh vừa thấy cậu đến liền lộ ra một nụ cười xán lạn: "A Lương, hai ngày không gặp có phải cậu rất nhớ mình hay không?"
Vân Lương: "......"
Kỳ thật hai ngày này cậu trầm mê đọc sách căn bản không có chú ý tới thế giới bên ngoài, tự nhiên cũng không có nhớ tới hắn.
Trường Vinh không chú ý tới vẻ mặt của cậu, vẫn lải nhải: "Lúc mình tới cha mình rõ ràng nói là sẽ đi theo mình, không nghĩ tới mình được chọn ông ấy lại bắt đầu phàn nàn, hai ngày này mình về nhà một chuyến cãi nhau với ông ấy một trận, lúc đi quên nói với cậu một tiếng, thực xin lỗi."
Vân Lương lắc lắc đầu: "Không sao đâu."
Trường Vinh nhìn thấy vòng tay trên cổ tay cậu, ánh mắt sáng lên: "Cậu mua trí não? Cái này mình chưa từng thấy trên thị, là đồ thiết kế riêng, giá cả không hề rẻ phải không?"
Dứt lời liền lôi kéo cậu trao đổi số liên lạc, danh bạ Vân Lương cuối cùng không còn trống nữa, nhiều một vị trí.
Vân Lương "Ừm" một tiếng, nói cho hắn: "Là quà của một người bạn."
"Bạn trai?" Trường Vinh trêu ghẹo cười.
Vân Lương: "......"
"Bạn nam." Cậu nhấn mạnh nói, "Hơn nữa mình cảm thấy đại lão đem nó đưa mình, đại khái là muốn thu phục mình, để mình làm đàn em."
Trường Vinh