Bình thường Tiểu Bạch có rảnh rỗi không có chuyện gì làm cũng không chạy ra cổng xem náo nhiệt đâu, xuống lúc này...!là vì cậu ta có rằng mình đã nhìn thấy ma rồi.
Đêm hôm khuya khoắc, lác đác người qua lại.
Thật sự rất sợ khi nhìn thấy hai người đứng ở đó.
Cho nên cậu ta kéo Pine cùng đi ra, lúc này Pine đang đi theo phía sau cậu ta.
Hai vị đội viên về trễ đi vào cổng sắt, Tiểu Bạch sóng bước cùng với Giản Nhung, ngó ngó vẻ mặt lơ đãng của cậu, Tiểu Bạch khẽ hỏi: "Vừa rồi ông nói chuyện gì với anh tui vậy?"
Giản Nhung cố gắng kiềm chế tâm tình: "Để tốt cho hai bên, bây giờ ông đừng tìm tui nói chuyện."
Tiểu Bạch thắc mắc: "Vì sao?"
Giản Nhung lạnh lùng nhấn mạnh từng chữ: "Đánh nhau là vi phạm nội quy, gϊếŧ người là phạm pháp."
Tiểu Bạch: "...???"
Nghe thấy tiếng động ở cửa lớn, anh Đinh quay đầu lại càu nhàu: "Hai đứa giỏi quá ha, anh đợi vợ anh còn chưa từng đợi lâu như vậy."
Lộ Bá Nguyên nói: "Vậy là anh không chân thành với chị dâu rồi."
"Thúi lắm, là chị dâu cậu không để anh đợi lâu như vậy..." Anh Đinh dừng nói: "Cậu uống nhiều lắm hả? Lỗ tai đỏ thế?"
Giản Nhung không cưỡng lại quay đầu lại nhìn.
Sắc mặt của Lộ Bá Nguyên vẫn như bình thường, chỉ có lỗ tai là đỏ kéo đến mang tai.
Khi Lộ Bá Nguyên đi ra KTV cũng không có phán ứng nào say rượu cả.
Lộ Bá Nguyên chợt quay đầu lại nhìn cậu không tới hai giây rồi quay đầu lại rất nhanh: "Một chút."
Đầu ngón tay vừa mới được chạm vào của Giản Nhung hơi tê.
"Vậy đêm nay mấy đứa chơi rất lớn nhỉ, trước đây cậu uống rượu đỏ pha rượu trắng còn chẳng thấy mặt cậu đỏ." Anh Đinh nhìn đồng đồ: "Được rồi, mau đi tắm rồi ngủ đi...!Quên mất uống rượu có thể tắm không nhỉ? Ngày mai hẵng tắm đi, cậu ngồi đây đi, anh đi pha nước mật ong cho."
Giản Nhung nói ngay: "Để em pha cho."
"Không cần cậu, cậu nhanh đi lên ngủ đi." Anh Đinh từ chối không chút nghĩ ngợi: "Ngày mai dậy sớm, ăn sáng rồi huấn luyện."
Giản Nhung bị buộc lên lầu.
Sau khi vào phòng Giản Nhung đứng đực ở cửa cả buổi.
Bây giờ tay chân cậu hơi bồng bềnh, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại câu "Anh thích em" của Lộ Bá Nguyên.
Khoan đã—— Lộ Bá Nguyên nói "Anh thích em" phải không?
Qua hơn mười phút, Giản Nhung lại hơi không xác định.
Đoạn Rap chết người của XIU kia có lực sát thương quá mạnh, đến bây giờ mà đầu óc của cậu vẫn còn ong ong.
Giản Nhung tắm rất nhanh, nằm trên giường gửi tin nhắn.
Nói đúng hơn, cậu đang gõ chữ.
Đây không phải là lần đầu tiên Giản Nhung được tỏ tình, rất nhiều người tỏ tình với cậu rồi, cứ mở đại một tin riêng đều là xin ID Wechat của cậu, gửi ảnh cũng có, hơn nữa còn rất xinh.
Giản Nhung trực tiếp xoá sạch những tin riêng này, bất cứ một chữ trong đó cũng không khiến cho cậu rung động.
Bây giờ...
Tắm rửa, đánh răng, rửa mặt, nằm trên giường, nhịp tim của cậu vẫn đập rất nhanh.
Giản Nhung mở hộp thoại của Lộ Bá Nguyên ra, cậu đã gõ một bài văn dài đến ba trăm chữ mà cậu không gửi đi được một chữ.
Giản Nhung muốn hỏi Lộ Bá Nguyên có phải đã uống say rồi không, trước khi gửi đi thì đổi ý xoá đi.
Nếu như Lộ Bá Nguyên trả lời "Phải", vậy mịa nó thật là thăng trầm của cuộc đời.
Bần thần hơn mười phút thì tin nhắn của Lộ Bá Nguyên nhảy ra, kết thúc thời gian viết văn của Giản Nhung.
【R: Ngủ rồi hả?】
Lộ Bá Nguyên gửi xong tin nhắn này thì anh ném điện thoại lên giường, cởϊ áσ khoác vương mùi khói thuốc và mùi rượu.
Anh mở tủ áo cầm đại một chiếc áo thun rộng định đi tắm thì tiếng gõ cửa vang lên.
Giản Nhung mặc một chiếc áo thun ngắn tay đứng ở bên ngoài, hương sữa tắm khiến Lộ Bá Nguyên hơi hốt hoảng.
Lộ Bá Nguyên hơi bất ngờ, anh nhướng mày chớp mắt, vừa định mở rộng cửa để Giản Nhung đi vào.
"Em không quấy rầy anh nghỉ ngơi." Giản Nhung khẽ xoa mũi: "Em muốn nói..."
Lộ Bá Nguyên nắm lấy tay cửa: "Hử?"
Giản Nhung nói: "Em cũng vậy."
Mặc kệ Lộ Bá Nguyên nói có phải là lời say hay không.
Cho dù ngày mai Lộ Bá Nguyên tỉnh lại có quên hết đi nữa, cậu vẫn muốn nói.
Cậu cũng vậy.
Cậu cũng thích Lộ Bá Nguyên.
Giản Nhung vẫn luôn là người rất đơn giản, cậu chưa bao giờ quan tâm đến chi tiết, giới thiệu thông tin tài khoản cá nhân kênh live stream của cậu đều là câu mặc định lúc mới lập tài khoản trên Star TV, cũng vì vậy mà khán giả còn mắng cậu là tên trai thẳng xấu xa.
Bây giờ cong rồi, biết tinh tế rồi.
Trả lời thì phải trả lời trực tiếp, gửi tin nhắn luôn cảm thấy thiếu sót và không thành tâm.
Lộ Bá Nguyên im lặng nhìn cậu.
Giản Nhung bị nhìn đến chịu không nổi, cậu liếm môi: "Nói xong rồi.
Em về đây..."
"Giản Nhung." Lộ Bá Nguyên gọi cậu.
Giản Nhung: "Hả."
"Anh không say."
Giản Nhung còn chưa kịp phản ứng gì thì tay của Lộ Bá Nguyên đã phủ lên gáy của cậu.
Giản Nhung theo lực kéo của anh nghiêng người về trước.
Nếu như lúc này có bất cứ ai đi ra khỏi phòng sẽ phát hiện Mid của bọn họ đứng ở trước cửa phòng của JG, nửa người được giấu trong phòng.
Trên hành lang mờ tối chỉ còn lại nhịp tim đập kịch liệt của hai người.
Lộ Bá Nguyên cúi người, hơi rượu nhàn nhạt phả xuống đối diện, Giản Nhung nhìn chăm chú vào cằm của Lộ Bá Nguyên, đầu óc trống rỗng.
Lộ Bá Nguyên hơi nghiêng mặt, môi chỉ cách xíu xiu, hơi thở phả vào mặt.
Giản Nhung cảm thấy phản ứng sau này khi bản thân giành được chức quán quân sợ rằng không mãnh liệt như bây giờ.
Nhịp đập của con tim xâm nhập vào từng tế bào cậu, toàn thân đều run lên.
Lộ Bá Nguyên trông rất đẹp trai, nhìn càng gần cũng không tìm ra được một tỳ vết nào.
Lộ Bá Nguyên chỉ dừng trên môi cậu một giây, trong đầu của Giản Nhung như có hàng trăm hàng ngàn bình luận xẹt qua.
Lộ Bá Nguyên hạ mắt đảo qua đôi môi của Giản Nhung, sau đó hướng lên một tấc, khẽ hôn lên nốt ruồi bên phải trên chóp mũi của Giản Nhung.
Giản Nhung nâng cằm, chân hơi tê.
Lộ Bá Nguyên toàn mùi rượu, anh không muốn để Giản Nhung dính vào một chút nào hết.
Anh xoa xoa cổ của Giản Nhung, sau đó buông tay ra.
"Về ngủ đi." Lộ Bá Nguyên nhìn cậu với vẻ vừa bình tĩnh vừa kiềm chế, anh nói: "Đêm nay anh không thể cho em vào được."
Giản Nhung trở về phòng, khoá cửa, lên giường, dùng chăn che kín cả người.
Cậu nhìn chằm chằm vào hoa văn trên chăn, nghĩ——
Bây giờ tui có khác gì con Quýt mập lang thang chà đạp con mèo Ragdoll cao quý kia đâu chứ.
–
Hôm sau, đương nhiên Giản Nhung dậy muộn.
Khi cậu ăn sáng xong vào phòng huấn luyện thì tất cả mọi người đã ngồi vào máy tình của mình bao gồm cả Lộ Bá Nguyên.
Tiểu Bạch đang tán gẫu với người trên kênh live stream: "Cả buổi sáng không nghe thấy yêu cầu đánh đôi đòi mạng của Mid tụi tui, lỗ tai mới thanh tịnh làm sao.
Mong rằng sau này mỗi ngày cậu ta đều dậy muộn, trả lại môi trường huấn luyện thảnh thơi an nhàn cho người khác..."
Nghe thấy tiếng động, Tiểu Bạch quay lại nhìn, thay đổi sắc mặt một cách thành thục: "Dậy rồi, cả ngày không đánh đôi với ông thật sự chán quá đi, chụt chụt."
Phản ứng đầu tiên của Giản Nhung khi bước vào là nhìn Lộ Bá Nguyên.
Dáng lưng của Lộ Bá Nguyên bị ghế gaming che gần hết, Giản Nhung thu mắt lại: "Đừng diễn nữa."
Giản Nhung vừa mới mở máy tính, Tiểu Bạch lập tức quay đầu lại: "Sắp cuối tháng rồi, chúng ta trao đổi quà tặng miễn phí một chút chứ?"
Cấp bậc tài khoản live stream của Giản Nhung live stream rất cao, mỗi tháng đều không thiếu quà tặng miễn phí.
Giản Nhung không quan tâm những thứ này, cậu mở game, "ừa" một cách miễn cưỡng, đảo mắt mở phần mềm live stream.
Cậu liếc mắt đã nhìn thấy kênh live stream ở vị trí quảng cáo cao nhất trên trang đầu——【Road: Chờ người, phát sóng tuỳ ý.
】
Giản Nhung lập tức bấm vào.
Lộ Bá Nguyên không mở camera, cũng không chơi game, anh chỉ để lộ Client game và đang thảo luận với XIU về tướng JG sắp ra trên Wechat.
Bình luận bay vèo vèo——
【Lillia: Lại ra JG mới sao? Riot, có phải mấy người nghĩ tui chết rồi phải không?】
【Sao XIU còn chưa bắt đầu xếp hàng? Đang đợi ai vậy.
】
【Vì sao Lộ thần không mở camera a a a】
【Vừa rồi mới nghe tiếng của đứa con trai khờ dại của tui thì phải?】
【Hình như cái gì, nó tìm tới kênh