Giang Âm ngơ ngác đi ra ngoài ký túc xá, nghênh đón là ánh mắt kinh ngạc của mọi người
Nếu là người bình thường bị nhìn như vậy, khả năng có chút bó tay bó chân, nhưng mà trường hợp gì Giang Âm chưa thấy quay, bao nhiêu đây người còn không đáng để làm cậu kinh ngạc, thực mau liền khôi phục trạng thái bình thường
Cậu cùng Lăng Dương không học chung ngành, không bao lâu liền phải tách ra học
"Còn có ai khi dễ cậu thì nhớ báo cho tôi" Lăng Dương trước khi đi còn không quên dặn dò
"Được, được, được, tôi biết rồi" Giang Âm có lệ đáp, leo lên xe đạp đi mất
Sáng nay là học về lịch sử của âm nhạc phương Tây, tiết học tương đối nhẹ nhàng, Giang Âm trước khi vào phòng học còn nghe thấy các bạn học trò chuyện rôm rả với nhau
"Không có khả năng, không phải là ảnh đã đi photoshop chứ?"
"Tui cũng nghĩ là không có khả năng, nhưng mà nhớ lại đi bạn tôi ơi, hôm trước Lăng Dương còn lại đây đón cậu ta còn gì...."
"Vãi, tui rõ ràng nghe mấy người bên khoa biểu diễn nói Lăng Dương là thẳng nam mà?"
Xem ra kế hoạch của Lăng Dương xác thực là có hiệu lực
Giang Âm cảm thán trong lòng, không để ý những người đang âm thầm nhìn hắn, im lặng tìm một góc ngồi xuống, mở sách giáo khoa chuẩn bị bài học
Một tiết học thực mau liền trôi qua, mới vừa tan học.
Giang Âm liền bị bạn học đằng sau khều vai
Giang Âm quay đầu, ngồi sau cậu là một nam sinh có lúm đồng tiền trên mặt, hắn ta gãi đầu, nhỏ giọng nói: "Bạn học Giang, xin lỗi.....Chuyện này, Lăng.....!Lăng Dương có phải là bạn trai cậu không?"
Giang Âm:"....."
Quả nhiên không phải do cậu có thành kiến với cái áo này, thật sự mọi người cũng đều ngửi thấy mùi gay trên quần áo, còn hiểu lầm cậu với Lăng Dương
Giang Âm đau đầu giải thích: "Không phải đâu, tôi cùng cậu ta đều thẳng hết đó, là bạn bè thôi, quần áo cũng tại hai người thấy đẹp mới mua"
"Là vậu hả" Nam sinh chớp chớp mắt, không biết lại nghĩ đến chuyện gì, đối Giang Âm nói: "Bạn học Giang, mấy ngày nữa khoa chúng ta cùng với khoa biểu diễn là tổ chức tiệc giao lưu, tạo thêm cơ hội kết bạn cho mọi người, cậu muốn tham gia không?"
Tiệc giao lưu sao?
Mấy cái tiệc này, nói là tiệc kết bạn chứ thực tế là tiệc tìm bạn trai bạn gái cho cẩu độc thân
Giang Âm từng tham gia một lần, kết quả là nguyên một tối chỉ dành thời gian để cự tuyệt người khác mời khiêu vũ, mặc kệ đi chỗ nào cũng là chen chúc vô biển người.
Từ nay về sau, Giang Âm đối với loại tiệc này càng xa càng tốt, không có suy nghĩ muốn đi
Giang Âm không trực tiếp cự tuyệt lời mời của cậu nam sinh, mà là mang hàm hồ nói: "Xem tình hình thế nào đã"
"Vui lắm, khoa biểu diễn siêu nhiều mỹ nữ" Nam sinh nháy nháy mắt, "Cậu gặp Lăng Dương, nhớ rõ nói cho hắn một chút về sự kiện này nha"
Giang Âm hiểu rõ trong lòng, người này đột nhiên nhiệt tình như vậy, nói vậy cùng nhìn ra cậu với Lăng Dương quan hệ không tồi, muốn kêu cậu đem Lăng Dương kéo đến
Lăng Dương học là học biểu diễn, bất quá nhớ lại tính cách của Lăng Dương, khẳng định đối với các loại tiệc như này không thèm quan tâm, cũng lười đến việc tham gia cho vui
Vừa vặn chuông vào tiết lại vang lên, Giang Âm cười cười, cũng không có đáp ứng chuyện này, xoay người tiếp tục nghe giảng
Kết thúc tiết về lịch sử âm nhạc phương Tây, chính là tiết thanh nhạc của thầy Nghiêm
Tưởng Nghiêm từ lúc nhìn thấy chân diện mục của Giang Âm, mỗi lần đến tiết học gặp cậu đều không khỏi cảm thán một câu tạo hoá trêu người, Giang Âm hát hay như vậy còn không phải bị khuôn mặt của mình đè ép
Sau khi học xong, Giang Âm nghiêm túc nói: "Thầy ơi, em có chút yêu cầu quá đáng.....Thầy có thể nghe em trình bày ca khúc được không, xem chỗ nào còn có vấn đề, em cũng hiểu rõ để nổ lực hơn?"
"Ủa? Em viết xong rồi à, nhanh thế?" Tưởng Nghiêm có chút kinh ngạc, ngay sau đó gật đầu, ý nói Giang Âm hát đi
Bài hát cậu chọn vẫn là cái bài vừa phát sóng trực tiếp hôm trước, lúc live stream không người nào phản ứng bài hát của cậu, làm Giang Âm nhiều khi có hơi tủi thân, lần này hát là muốn biết cậu sáng tác có bao nhiêu tệ
Bài hát mang làn điệu nhu hoà vui sướng, làm người nghe thả lỏng tâm tình, theo từng câu hát xoay vòng
Một câu ngâm nga cuối kết thúc, Giang Âm nhìn về phía Tưởng Nghiêm
Tưởng Nghiêm nhìn qua dường như rất kinh ngạc: "Thật sự là em sáng tác?Không hề tệ nha, nếu được thì pr một chút, không chừng sẽ thật sự nổi tiếng"
"Thật, thật không ạ?" Giang Âm nháy mắt có chút vui sướng, thực mau lại ủ rũ nói: "Nhưng mà bài này có chỗ chưa tới đúng không ạ, lúc trước em thử phát sóng bài này, kết quả không ai chú ý hết"
Tưởng Nghiêm: "Em lộ mặt rồi hát hả?"
Giang Âm gật đầu
Tưởng Nghiêm hận sắt không thành thép: "Em lộ mặt, mọi người đương nhiên là nhìn mặt chứ tập trung nghe hát làm gì, bài hát này đâu có chỗ nào mê hoặc nhân tâm, sao lại so sánh với mặt của em được!"
Giang Âm: "....."
Tưởng Nghiêm mắng xong rốt