Lúc Giang Âm về đến ký túc xá cũng đã 10 giờ tối, trễ thế này rồi, Giang Âm cũng nghĩ Lăng Dương khẳng định đã ngủ, kết quả khi cậu nhẹ tay đẩy cửa ra, liền nhìn thấy Lăng Dương ngồi trên ghế, mặt không chút biểu tình nhìn cậu
Giang Âm hoảng sợ, còn chưa nói gì, liền nghe thấy Lăng Dương hỏi: "Cậu đi đâu thế, trễ như vậy mới về?"
Giang Âm đương nhiên không có khả năng nói sự thật là cậu đi vả mặt người ta cho Lăng Dương biết được, chỉ có thể hàm hồ nói: "Không đi đâu cả, chỉ là dạo vòng vòng thôi"
"Đi dạo?" Lăng Dương cười nhẹ một tiếng, chỉ là nụ cười này nhìn thế nào cũng không được đẹp, cười mà cứ trông như đang khóc "Sao cậu không kêu tôi đi chung?"
Giang Âm nhìn ra tâm tình Lăng Dương có chút không tốt, cậu cho rằng hắn đang tức giận vì cậu ra ngoài chơi mà không rủ hắn, vội vàng dỗ dành: "Hôm nay không phải cậu bận à, lần sau đi, nhất định sẽ kêu cậu đi cùng!"
Lăng Dương không nói chuyện, Giang Âm lại ba hoa chích choè nói thêm vài lời nữa, thấy sắc mặt Lăng Dương có chuyển biến tốt, lúc này mới buông tâm đi tắm rửa
Sau khi tắm xong liền tắt đèn, Giang Âm bò lên giường, đang chuẩn bị ngủ, lại nghe được tiếng của Lăng Dương
Thanh âm Lăng Dương có hơi trầm thấp: "Cậu đi dạo, vậy có nói chuyện gì với người khác không?"
"Hả?" Giang Âm ngây ra một lúc. Trời đất chứng giám cho, cậu có nói chuyện với ai đâu, đừng nói là giao tiếp với lễ tân khách sạn cũng tính thành nói chuyện với người lạ nha?
Sau khi Giang Âm lục soát ký ức, đúng lý hợp tình nói: "Không có nói chuyện"
Lăng Dương lại hỏi: "Hôm nay không nói, vậy trước đây thì sao? Cậu với mấy người hâm mộ trộm gặp nhau rồi nói những gì?"
Giang Âm không hiểu mô tê gì, lại lần nữa phủ nhận
Lăng Dương không nói
Hắn nghe Giang Âm phủ nhận, chỉ cảm thấy trái tim đang chia làm hai nửa, một nửa lạnh như băng, một nửa còn lại bị lòng đồ ký chiếm đầy, làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được cái gì gọi là băng hoả lưỡng trọng thiên
Rõ ràng là đã gặp nhau, rõ ràng người nọ cũng nói, vì cái gì mà Giang Âm cũng không chịu thừa nhận?
....Là bởi vì sinh ra tình tố khác với người nọ sao, cho nên lúc nhắc tới mới thẹn thùng né tránh, không dám đối mặt?
Đầu Lăng Dương quay cuồng như say xe, lồng ngực tất cả đều là cảm giác buồn bực nặng nề, làm hắn khó chịu đến cực điểm
Giang Âm nghiêng đầu nhìn Lăng Dương nằm trên giường, trong bóng tối chỉ mơ hồ thấy một nửa bóng hình, bóng hình vốn dĩ đang nằm thẳng, lăn qua lăn lại chút thì ngồi dậy
"Cậu làm gì thế?" Giang Âm kỳ quái nói
Lăng Dương vẫn không nói chuyện, hắn hai bước nhảy từ giường xuống, sau đó bước lên thang giường của Giang Âm, bò lên trên
Giang Âm cả kinh, cầm lấy mắt kính để bên gối đầu đeo lên, ngồi dậy nhìn Lăng Dương dịch lại gần
Lăng Dương ngồi xuống bên người cậu, móc di động ra
Giang Âm nhìn Lăng Dương mở màn hình di động, click mở weibo, sau đó nhấn vào hot search
Vị trí đầu tiên của hot search, vừa mở ra là nhìn thấy, thình lình chính là mặt thật của cậu
Tim Giang Âm đập lỡ một nhịp
Không nghĩ tới Lăng Dương đã nhìn thấy! Lăng Dương nửa đêm không ngủ bò dậy chia sẻ cho cậu cái weibo này là có ý gì? Là muốn tố khổ chuyện bỗng nhiên biến thẳng thành cong với cậu sau khi nhìn thấy khuôn mặt này sao?
Cậu nhất định sẽ ôn nhu dẫn đường Lăng Dương thoát khỏi bối rối! Sau đó thuận lý thành chương gỡ bỏ mắt kính, sau đó thì..Hi Hi Hi
Tuy rằng có chút không giống với hiện trường bày tỏ tâm ý trong suy nghĩ cậu, nhưng không sao, cậu vẫn có thể tiếp thu
Lăng Dương dùng ngón tay gõ gõ hình ảnh bên trên điện thoại, nhìn về phía Giang Âm: "Cậu có gì muốn nói không?"
"Ừm" Giang Âm mỉm cười vừa hàm súc vừa khẩn trương hỏi "Cậu thấy đẹp không?"
Trong tưởng tượng của Giang Âm, Lăng Dương hẳn sẽ vừa rối rắm vừa hoài nghi nhân sinh thừa nhận đẹp, sau đó hỏi cậu nên làm gì bây giờ, vừa lúc cậu cũng nên bắt đầu màn an ủi của mình
Nhưng thanh âm Lăng Dương lại áp chế phẫn nộ nói: "Đẹp chỗ nào, chẳng có gì đẹp cả!"
Giang Âm: "???"
Giang Âm quả thực sợ ngây người, cậu không thể tưởng tượng được nhìn hình dáng khuôn mặt Lăng Dương dưới ánh sáng điện thoại, theo bản năng nói: "Nhưng mà, nhưng mà mọi người đều nói đẹp mà, mỗi người đều thích, thích luôn á, cậu thật sự không thấy đẹp sao?"
Lăng Dương hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Xấu, tách ra mà đánh giá thì, mỗi một ngũ quan đều thuộc góc chết trong mắt thẫm mỹ của tôi. Bây giờ hợp lại với nhau, tôi nhìn chỉ thấy buồn nôn"
Mỗi một lời nói đều như gáo nước lạnh xối lên đầu Giang Âm, đem Giang Âm đông lạnh đến thanh tỉnh
Cậu nghĩ muôn vàn khả năng có thể xảy ra, nhưng duy nhất không dự đoán được Lăng Dương sẽ có phản ứng thế này
Lăng Dương chán ghét dung mạo của cậu! Vậy phải làm sao bây giờ!
Về sau nếu cậu không cẩn thận để lộ mặt bản thân trước mắt Lăng Dương, hắn có khi nào thấy cậu xấu quá mà xa lánh cậu không?
Giang Âm chỉ mới nghĩ đến hình ảnh này thôi, mà cậu đã thấy nói cũng khó khăn
Lăng Dương kề sát vào cậu, đầu dựa lên vai cậu, một bàn tay đè lại mu bàn tay cậu, thấp giọng nói: "Ngoan nào, chúng ta đừng chơi với người này được không? Về sau cậu cũng đừng gặp tên này nữa được không?
Giang Âm còn có thể nói gì thêm, khó khăn quá cao đối với cậu
Muốn yêu đương quả nhiên không hề đơn giản, so với tưởng tượng của cậu thì khó hơn gấp trăm nghìn lần
Trong lòng Giang Âm một mảnh lộn xộn, cậu rầu rĩ nói: "Cậu về giường trước đi, hiện tại tôi muốn yên tĩnh một chút"
Lăng Dương trầm mặc, thật lâu sau mới nói: "Được"
Một tiếng này như dùng hết sức lực của Lăng Dương để nói ra, hắn trở về giường của mình, an tĩnh bất động
Giang Âm nằm trên giường miên man suy nghĩ, trong chốc lát suy nghĩ sao thẩm mỹ của Lăng Dương lại khác người như vậy, chốc lại nghĩ bản thân phải làm gì bây giờ?
Suy nghĩ trong chốc lát, Giang Âm nghĩ thông suốt
Cậu không phải là người bi quan, có khó khăn cậu sẽ nghĩ cách khắc phục. Nhớ đến lúc cậu học nhưng đàn chưa được hay, cậu cũng từng khổ luyện ngày đêm, người nghe không nghe cậu hát mà chỉ nhìn mặt, cậu cũng quyết tâm giấu đi dung mạo thật, dùng thực lực thật sự để chứng minh
Hiện giờ nếu Lăng Dương thấy cậu xấu, cậu cũng nên nghĩ cách khắc phục vấn đề này thôi
Giang Âm nghĩ nửa ngày, cảm thấy vẫn nên tìm hiểu như thế nào mới gọi là đẹp trong mắt Lăng Dương, biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà, vì thế cậu hỏi: "Lăng Dương, cậu ngủ chưa, cậu cảm thấy như thế nào mới được gọi là đẹp?"
Thanh âm Lăng Dương rầu rĩ truyền ra từ trong chăn: "Cậu đẹp"
Giang Âm không tin đâu, Lăng Dương mới nãy còn nói cậu xấu mà
Giang Âm đành phải đổi phương thức khác hỏi: "Bạn học trong lớp cậu, cậu cảm thấy bọn họ như thế nào, nói về bề ngoài trước đi, không được gạt tôi, bằng không tôi sẽ tức giận"
Quả nhiên uy hiếp của cậu rất hữu dụng với Lăng Dương, hắn bực bội nói: "Khá được"
Giang Âm có được câu trả lời như mong muốn, quyết định ngày hôm sau phải lén qua lớp Lăng Dương nhìn thử xem, nhìn mấy người cũng được trong mắt Lăng Dương có dáng vẻ trông như thế nào, sau đó trang điểm dựa theo họ
-------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau
Trên tay cậu có thời khoá biểu của Lăng Dương, vừa lúc chiều nay cậu không có tiết nhưng Lăng Dương thì có, cậu có thể tranh thủ qua xem
Giang Âm chạy đến phụ cận khoa biểu diễn, cậu nhìn thời khoá biểu trong di động, đi đến chỗ đối diện phòng học của Lăng Dương, cẩn thận ngắm nhìn từ một khoảng cách
Các bạn học Lăng Dương ai cũng trang điểm hoa hoè lộng lẫy, có mấy người thoạt nhìn có chút quen mắt, hình như đã từng gặp qua ở buổi tiệc giao lưu tối đó rồi
Giang Âm nhìn kỹ một lát, đột nhiên phát hiện giáo viên đứng lớp diễn một đoạn ngắn, sau đó nói gì đó, Lăng Dương không tình nguyện đứng lên
Lăng Dương đứng lên, bắt chước giáo viên mà cười cười
Thật sự Lăng Dương bắt chước vô cùng giống, độ cung khoé miệng còn giống như đúc, nhưng nụ cười này trên mặt giáo viên có chút âm trá gian hiểm, trên mặt Lăng Dương thì mười phần đẹp trai
Giang Âm nhìn thấy không ít nữ sinh trong lớp Lăng Dương đều mơ màng ôm mặt, cuồng nhiệt tất cả đều ngăn không được viết lên mặt
Hừ!