Thật vất vả chờ đến lúc kết thúc buổi tiệc, tất cả các khách mời đều đã ra về, mẹ Lăng Dương đi tới, nói giọng êm ái với Giang Âm: "Tiểu Âm, dì đã chuẩn bị một phòng cho khách giúp con, nếu con mệt thì lên đó nghĩ ngơi trước đi nhé, phòng Lăng Dương ở sát bên đấy, con cứ kêu nó dẫn con lên"
"Vâng, cảm ơn dì ạ" Giang Âm ngoan ngoãn nói
Mẹ Lăng Dương vừa rời đi, Lăng Dương liền mang Giang Âm lên lầu, trở về phòng
Cứ rẽ trái rồi lại rẽ phải, đi qua một hành lang dài phức tạp như mê cung, cuối cùng Lăng Dương mang Giang Âm dừng lại trước một cánh cửa
"Chỗ này là phòng của anh" Lăng Dương khó được có chút ngượng ngùng, đẩy cửa cho Giang Âm nhìn ngắm một lượt cả phòng
Quả nhiên phòng của Lăng Dương không chút bụi trần, sách và các đồ vật trang trí khác đều được sắp xếp chỉnh tề trên kệ, chăn được gắp gọn, vừa nhìn liền biết mới được quét dọn cách đây không lâu
"Quao, không tồi, khen ngợi nha" Giang Âm nói, tiến về phía trước hai bước, đẩy cửa phòng sát phòng Lăng Dương ra
Lăng Dương một phen giữ chặt cánh tay Giang Âm, vội la lên: "Em làm gì vậy?"
"Thì qua phòng cho khách ngủ chứ sao" Giang Âm đương nhiên nói "Anh kiềm chế chút đi, chúng ta hiện tại đang ở nhà anh đó, phải biết tận lực bảo trì mối quan hệ bạn bè thuần khiết hiểu chưa?"
Giang Âm biết Lăng Dương không phải là loại người nói dối gia đình, định để cậu làʍ ŧìиɦ nhân ngầm. Tương phản, Lăng Dương hận không thể tuyên dương bốn phía, nhưng dù gì tác động của chuyện này vẫn rất lớn đối với phụ huynh, không phải gia đình ai cũng dễ nói chuyện giống với nhà cậu, tốt nhất vẫn nên từ từ mưu tính
Giang Âm lại đi thêm hai bước về căn phòng cho khách, đột nhiên bị Lăng Dương chặn ngang bế lên, hắn bước nhanh về phía phòng ngủ của mình, đóng sầm cửa lại
Giang Âm hoảng sợ, Lăng Dương ôm một tên con trai hơn mét tám như cậu không chút cố sức. Giang Âm giãy giụa muốn xuống, Lăng Dương thuận theo ý cậu buông Giang Âm xuống đất, sau đó một tay ấn lấy bả vai của cậu, ấn cậu dựa lên cửa phòng ngủ
"Bạn bè thuần khiết là gì hả?" Lăng Dương thấp giọng hỏi, để sát vào, hôn lên đôi môi mềm mại kia, hôn đến mức hô hấp Giang Âm bắt đầu dồn dập mới chịu buông ra "Như vậy là bạn bè thuần khiết đúng không?"
"Anh đúng là...." Giang Âm lau lau miệng, căm giận cho Lăng Dương một đấm "Lúc anh và em quen biết chưa được bao lâu thì là bạn bè thuần khiết đấy"
Lăng Dương kinh ngạc nói: "Vậy chúng ta vẫn là bạn à? Không phải ban đầu đã yêu nhau đến chết đi sống lại sao?"
Giang Âm: "....." cậu thật sự rất muốn đánh người
Bất quá tự nhiên bị Lăng Dương quậy cho một trận, Giang Âm cũng phục hồi tinh thần lại, trai thẳng ngủ với bạn chung một phòng rất chi là bình thường, cậu có một khoảng thời gian dài từng là thẳng nam cơ mà, xém chút nữa là quên chuyện này
Dù sao cậu tỉnh rất sớm, trước khi Lăng Dương kịp tỉnh lại thì mang mắt kính vào là được, ngày đó bọn họ chơi Lễ Tình Nhân ở suối nước nóng cậu cũng từng làm như thế rồi
Sau khi Giang Âm nghĩ thông suốt thì ngồi xuống mép giường, Lăng Dương theo sát bước chân cậu cũng ngồi xuống, ngồi sát bên người cậu hỏi: "Quà của anh đâu, chuẩn bị gì cho anh đó?"
Giang Âm cười cười, lấy di động ra ấn lên trên đó vài cái, ấn vào nút bắt đầu
Âm nhạc dạo từ di động chảy xuôi vào tai, cả người Giang Âm dựa vào bả vai Lăng Dương, nhẹ giọng nói: "Quà của anh đây, đều là vì anh mà soạn ra đấy, một bài hát chỉ dành riêng cho anh"
Ca khúc này là cậu sáng tác vì Lăng Dương, bao hàm một phần tình cảm của cậu dành cho hắn, phần tình cảm có chút ngây ngô, nhưng tuyệt đối chân thành và tha thiết
Giang Âm chỉ mới hát được một nửa, nửa còn lại đều là nhạc dạo phiêu đãng trong căn phòng rộng lớn, ngẫu nhiên còn nghe được tiếng đôi lứa hôn nhau bị nhạc che lấp
------------------------------------------------
Sau đó Lăng Dương đem ca khúc mà Giang Âm tặng cho hắn cài thành tiếng chuông báo thức
Giang Âm cực kỳ bất lực nói: "Anh thế mà đối xử với tình cảm của em thế à, có phải anh không thích bài này hay không?"
Lăng Dương kỳ quái nói: "Sao lại hỏi anh như vậy, tiếng chuông khác nghe quài sẽ chán, nhưng chỉ với em là tuyệt đối không, chỉ có thanh âm của em mới làm anh cảm thấy thức dậy một cách vui sướng khoái hoạt, tất cả đều nói lên được tình yêu của anh dành cho em mà"
Giang Âm: "......" Thôi làm gì làm đi
Giang Âm nghe Lăng Dương dùng bài này làm tiếng chuông đến tận lúc kết thúc học kỳ, mỗi ngày Lăng Dương đều thức dậy với thần sắc suиɠ sướиɠ nhu hoà, không chút phiền chán, tận đến lúc nghỉ hè
Giang Âm: "......" Cảm động trời đất! Cả cậu đều nghe đến mức ngán ngẩm, Lăng Dương thế mà còn chưa biết chán?
Lăng Dương thoạt nhìn không có dấu hiệu chán nản nào, kì nghỉ hè sắp đến rồi, Giang Âm có thể tạm thời thoát khỏi ma âm tra tấn lỗ tai cậu suốt thời gian qua
Về sau cậu cứ cách một đoạn thời gian phải viết cho Lăng Dương một bài hát mới được, để hắn tuần hoàn nghe, đừng lặp đi lặp lại nghe mỗi một bài nữa
-----------------------------------------------
Nghỉ hè chỉ vừa bước tới, Giang Âm đã nhận được tin xác nhận thi đấu từ tổ chương trình, bên họ cùng cậu thảo luận thời gian và địa điểm của buổi họp, và lưu trình đại khái hôm đó
Cùng lúc đó, đài truyền hình cũng bắt đầu phát những quảng cáo về tiết mục, báo cho người xem biết sẽ có minh tinh nào tham gia
Giang Âm nghiêm túc xem quảng cáo, nhận ra vài vị giám khảo. Bọn họ tất cả đều là thiên vương thiên hậu thành danh đã lâu, thậm chí trong số họ có người Giang Âm đã nghe nhạc từ nhỏ đến lớn
Trừ bỏ giám khảo, Giang Âm còn đặt chú ý lên nơi khác, thí sinh
Những người này, ngoại trừ Vu Nhạc, Giang Âm một cái cũng không quen
Giang Âm load lại weibo, phát hiện có một hot search mới, là fans lên bài cổ vũ cho các thí sinh thi đấu, còn mở một cuộc bình chọn siêu cấp lớn: "Bạn cho rằng ai là người có khả năng giành lấy chức quán quân?"
Giang Âm nhanh chóng click vào tên của mình trên mục bình chọn, sau đó xem kết quả vote từ mọi người
Trước khi xem bình chọn, Giang Âm cho rằng số vote của Vu Nhạc có thể nhật kỵ tuyệt trần, đối thủ của cậu cũng chỉ có thể là Vu Nhạc, nhưng theo kết quả được công bố, cậu phát hiện đúng là Vu Nhạc giành được số phiếu cao nhất, nhưng còn có một người khác số phiếu cũng xa xa dẫn đầu so với những người còn lại
Người này tất nhiên không phải cậu
Giang Âm nhìn số vote của mình, phát hiện bản thân ở mức trung hạ, miễn cưỡng chưa đội