Giả sử: Một Cố Y Lương trong bộ dạng hơi hơi thấp thỏm hơi hơi ngại ngùng hơi hơi chờ mong, rủ bạn đi xem phim.
Hỏi: Bạn sẽ làm gì?
Đáp: Tui không biết mấy người như nào, dù gì thì chỉ cần anh ấy cười với tui một cái, đừng nói chỉ là xem phim, kể cả nếu hỏi tui có muốn cao chạy xa bay cùng nhau không thì tui cũng lập tức gói ghém đồ đạc kéo anh chạy luôn, bay tới chân trời hạnh phúc, không ngoảnh lại chỉ hướng về phía trước.
Tui như một con ruồi chắp tay lượn vo ve trong phòng nghỉ, đeo lên mặt chiếc khẩu trang màu đen cỡ đại, mặc một chiếc áo khoác cao cổ, lại đeo thêm một chiếc khăn quàng vừa to vừa rộng...
Sao trong phòng nghỉ lại không có mặt nạ phòng độc hoặc là facekini* nhỉ?!
*Một loại mặt nạ được thiết kế cho người bơi và người đi biển che đầu, chỉ để lộ mắt, mũi, miệng.
Trong lúc tui vừa xoay vòng vòng vừa do dự xem có nên kiếm chiếc tất da chân tròng xừ lên đầu hay không, Cố Y Lương buồn cười giữ tui lại, lấy một chiếc mũ lưỡi trai đội lên đầu tui: "Đi xem phim chứ có phải đi ăn cướp ngân hàng đâu, đội cái mũ coi như ngụy trang là được rồi."
Tui: "Nhưng mà..."
Anh: "Em mặc như này, ra ngoài không bị công an tóm vào đồn thì cũng bị dân người ta đưa lên đồn đấy."
Tui: "..."
Anh tự tay tháo hết khăn áo trên người tui xuống, tui trầm ngâm giây lát, ánh mắt quét qua túi trang điểm đã may mắn sống sót qua tay Tiểu Trần ngày ấy.
Cố Y Lương ngoan ngoãn ngồi trên ghế, mặc tui tô tô vẽ vẽ trên mặt mình, tò mò hỏi: "Em còn biết trang điểm nữa cơ à?"
"Biết vài đường cơ bản thôi." Tui kẻ lông mày cho anh rậm hơn và kéo xuống thấp hơn một chút, rồi lại sửa dáng mắt: "Che khuyết điểm, che quầng thâm mắt, sửa lông mày các thứ, để lúc gặp người khác trông có vẻ sáng sủa chút."
Anh: "Bình thường anh không nhìn ra em có trang điểm đấy."
Trai thẳng phát ngôn x1
Anh: "Cảm giác chẳng khác gì để mặc mộc cả."
Trai thẳng phát ngôn x2
Anh: "Không trang điểm cũng vẫn đẹp."
Trai thẳng phát ngôn x3
Anh: "Em để kiểu nào cũng đẹp hết."
Tui: "... Được rồi được rồi, không biết phải khen người khác như nào thì trật tự..."
Tui còn chưa dứt lời, anh đã rướn lên hôn tui một cái, cười với tui đang đần người ra: "Được, anh im rồi."
Tui phục rồi.
Sao tui lại quên mất cái thuộc tính lúc cong lúc thẳng chuyển mode xoành xoạch này của anh nhỉ.
Trong lòng trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, tay trái ôm tay phải, tui hành lễ với anh một cái.
Anh mặt đầy khó hiểu đáp lễ, bộ dạng hết sức ngây thơ: "Bước tiếp theo là gì, nhất bái thiên địa à?"
Tui: "..."
Tiểu Trần đẩy cửa bước vào, vừa thấy tui đã ngẩn người: "Anh đỏ mặt gì thế?"
Cả con tim tui đã bị Cố Y Lương mang đi ngâm rượu mật rồi, cười ha ha đáp: "Tinh thần phơi phới ấy mà."
Tiểu Trần lập tức thủ thế, cao giọng oang oang: "Nói vậy, anh là người của Lữ đoàn trưởng Hứa?"*
*Một trong những câu thoại kinh điển của bộ phim Đấu trí núi Uy Hổ, được công chiếu năm 2014.
Con tim tỉnh rượu ngay tức thì, tui lời ít ý nhiều: "Cút."
Trang điểm xong cho Cố Y Lương, tui lùi lại hai bước để ngắm anh, vô cùng hài lòng với tác phẩm của mình. Gương mặt này, đeo thêm cái khẩu trang, rồi chải thêm kiểu tóc cho ra dáng người lớn, cho dù có là Quý Phi đứng trước mặt cũng không nhận ra.
Cố Y Lương cầm lấy túi đồ trang điểm trên tay tui: "Để anh hóa trang cho em."
Tui ngờ vực: "Anh biết làm à?"
Anh tự tin đáp: "Ban nãy đã quan sát em vẽ rồi, cảm giác cũng không khó lắm."
Tui ngồi quay lưng lại với gương, nhìn Cố Y Lương đang rũ mắt kẻ lông mày cho mình, trong lòng tràn ngập tình nồng ý mật, mặc dù đây là đang cố tình vẽ xấu, nhưng mà kiểu tương tác trang điểm cho nhau như này... đúng là siêu ngọt ngào luôn.
Tiểu Trần nhìn tụi tui bằng ánh mắt muốn nói lại thôi.
Cố Y Lương tô tô vẽ vẽ, tiếc nuối than nhẹ một tiếng: "Điện thoại bị hỏng, không thì có thể up Weibo rồi."
Cái anh này không up Weibo là thấy khó chịu, chẳng biết là muốn marketing hay muốn khoe tình cảm nữa.
Kiếm được một chính chủ ưa phổ độ chúng sinh như này, dự là shipper Nương Tử kiếp trước phải khổ sở cầu nguyện mấy nghìn năm dưới chân Bồ Tát.
Trong lòng âm thầm hi hi ha ha, rồi lại suy tính, cái kiểu tương tác này cũng khá lành mạnh đấy, trong phạm vi có thể công khai!
Thế là tui liền đổi sang giao diện đăng nhập Weibo trên điện thoại, đưa cho anh: "Đăng nhập tài khoản của anh đi."
Anh cầm điện thoại, đăng nhập cái vèo, rồi lại đưa điện thoại cho Tiểu Trần: "Phiền cậu chụp giúp chúng tôi một bức nhé."
Tiểu Trần muốn nói lại thôi nhận lấy điện thoại.
Mãi cho tới khi thấy động tác gõ chữ của Cố Y Lương dừng lại, nhấn góc phải của màn hình điện thoại, tui mới chợt nhận ra...
SuperFansClub vẫn còn trong máy kìa!!!
Mặc dù trước đây anh cũng tưởng tui là fan của mình, cơ mà bị bắt quả tang tại trận thông báo của SuperFansClub thì xấu hổ chết mất, lại còn "cục cưng của bạn" nữa chứ!!!
Đúng lúc điện thoại rung lên, nhảy ra dòng thông báo mới, tui vội vàng giật nó lại.
Cố Y Lương ngẩn người, ánh mắt dõi theo màn hình điện thoại của tui, sau đó cười khẽ rồi xoa đầu tui: "Vẽ tiếp nào."
Xem chừng là đánh trống lảng thành công rồi, tui thở phào một hơi, mặc anh tô vẽ trên mặt mình.
Tiểu Trần lại nhìn tui bằng ánh mắt muốn nói lại thôi.
Tui: "Tiểu Trần cậu muốn nói gì thì nói mau..."
Tiểu Trần: "Đừng có tự sướng nữa, anh mau xoay lại soi gương đi nhanh lên nhanh lên không soi là không kịp bây giờ!!!"
Tui soi gương xong rồi.
Tạm biệt tình nồng ý mật, tui tự tay tẩy đi cặp lông mày chẳng khác nào hai cọng rong biển, rồi lại tự tay hóa trang cho mình xấu đi một chút, quắc mắt phẫn nộ đội mũ đeo khẩu trang, cùng Cố Y Lương đi ra ngoài.
Cố Y Lương ngồi lên xe, giơ tay chọt chọt tui: "Xin lỗi mà, ý tưởng thì ổn nhưng năng lực không theo kịp."
Tin lầm trai thẳng, phó thác lầm trai thẳng, tâm trạng tui hết sức nặng nề: "Xấu như thế mà lại bị..."
Cố Y Lương nhào qua hôn tui, hôn xong còn dùng chiếc lưỡi mềm mại liếm khóe môi tui, sau đó cười hì hì: "Trật tự, em có như nào cũng đều đẹp hết."
Tui: "...!"
Chẳng những học một biết mười, còn biết trợn mắt nói láo gạt người dối quỷ, giỏi lắm, giỏi lắm, quả không hổ là người đàn ông có thể bẻ cong Vệ Ngôn Tử tui.
Cổ họng nếm được vị ngọt, tui quên luôn chuyện anh chính là thủ phạm vẽ xấu mình, lại còn xáp qua hôn lên má anh, đợi đến lúc phản ứng lại thì anh đã đang tập trung lái xe rồi.
Tui: "..."
Đúng là có làm thế nào cũng sẽ bị anh dỗ đến xoay mòng mòng.
Lại thấy cổ họng ngọt ngào, lần này là vì tức giận, giận chính mình vô dụng.
Tối nay nhất định phải quất một trận, còn phải cướp thế thượng vị, rửa sạch mối nhục bị ghẹo này!
Tui nhìn góc nghiêng đang chăm chú lái xe của Cố Y Lương, người tí hon trong lòng nắm chặt hai tay hạ quyết tâm.
Quyết tâm xong thì cười như thằng ngố.
... Ngọt thật, ngọt quá đi à.
Xe chạy bon bon trên đường, bầu không khí không tệ, chỉ cần đôi ta ở cạnh nhau