Sau khi hai người bắt tay, Kiêu Mặc Hiên giơ tay chỉ vào phòng mình: “Muộn rồi em cũng đi tắm rửa rồi ngủ đi, tôi còn có chút việc phải làm.
"
“Hôm nay tôi ngủ ở phòng khách, chiếm phòng của anh cũng không đúng lắm.
" Người bá đạo như anh, chắc là không thích đồ đạc của mình bị người chiếm lấy.
"Tùy em.
"
Thấy anh thoải mái như vậy, Mộc Ca cũng không hỏi nhiều nữa, gật đầu đi về phía phòng khách, Mộc Ca tắm rửa thay áo ngủ của anh rồi nằm trên giường nhìn trần nhà.
Nghĩ đến mình sắp phải rời khỏi nơi này, đến một chỗ hoàn toàn xa lạ, trong lòng rối bời cả lên.
Mặc dù cô là người sống mạnh mẽ, nhưng đột nhiên bị người chen ngang quấy nhiễu cuộc sống và tương lai của mình, thậm chí là ước mơ của mình, thì trong lòng làm sao có thể không phập phồng?
Nhưng sao anh ta cứ bắt mình đi bộ đội chứ?
Chỉ vì cô đã tấn công cơ sở dữ liệu của anh ta bằng điện thoại di động của mình ư?
Nghĩ đến chuyện công kích cơ sở tư liệu của anh thì chợt nhớ đến chiếc xe đụng vào mình, đôi mắt thay đổi đứng dậy từ trên giường, lấy laptop từ trong balo ra gõ chữ.
Cùng lúc đó bên kia, Kiêu Mặc Hiên trong thư phòng cũng đang nói chuyện điện thoại với Phong Tử: “Tìm được người chưa?"
“Tìm được rồi, nhưng không nói cái gì.
"
"Có tra được lai lịch không?"
“Người này là một tay đua, ba năm trước vào tù vì gây tai nạn, ba tháng trước vừa mới được thả ra.
"
"Điều tra xem trong lúc chấp hành hình phạt gã đã từng tiếp xúc với ai, và sau khi đi ra đã gặp qua người nào, có quan hệ gì với Phùng Tam không?"
“Anh nghi ngờ gã là người của Phùng Tam à?”
"Ngoại trừ gã ra, trước mắt tôi không nghĩ ra người khác.
" Bởi vì số hàng thu giữ ở quán bar ngày hôm đó là của Phùng Tam.
"Được, em sẽ đi điều tra, nhưng Mộc Ca lại đang hoạt động.
”
Kiêu Mặc Hiên mở máy tính ra: “Giao cho tôi, cậu làm chuyện của mình đi.
"
“Được.
"
Kiêu Mặc Hiên cúp điện thoại rồi bắt đầu tiến hành ngăn cản Mộc Ca, anh nhìn ra được Mộc Ca đang muốn điều tra hồ sơ bên trong nhà tù, mục đích hẳn là muốn điều tra người đàn ông đụng vào cô là do ai sai khiến.
Bên này Mộc Ca không nghĩ tới sẽ có người ngăn cản mình, điều đáng giận nhất chính là động tác của anh ta luôn nhanh hơn cô một giây.
Cô xắn tay áo ngủ lên: “Mẹ nó, đối đầu với tôi đúng không? Được rồi, chị đây sẽ chơi với cưng.
”
Bên kia Kiêu Mặc Hiên thấy cô liên tục công kích, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn vài lần, không nhịn được khẽ nhếch khóe miệng, quả nhiên cô nhóc này có chút bản lĩnh, nếu như là người khác sợ là đã sớm bị anh đá ra ngoài rồi.
Ngón tay hai người nhanh chóng gõ, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình, đồng thời đầu hoạt động cũng rất nhanh, mười phút trôi qua! Hai mươi phút trôi qua! Ba mươi phút trôi qua!
Mộc Ca trợn mắt, cô với đối phương bất phân thắng bại, cuối cùng giơ một ngón giữa chĩa vào trong máy tính của đối phương rồi nhanh chóng rời khỏi, hoàn toàn không cho đối phương có cơ hội phản kháng lại.
Kiêu Mặc Hiên nhìn ngón giữa mà không nhịn được giật giật khóe miệng, con nhóc này đúng là thích làm động tác tay này, không biết một ngày nào đó anh đưa thứ của anh ra và ra tuyệt chiêu, cô sẽ phản ứng như thế nào?
Nhưng mà anh không thể cho cô biết chuyện liên quan đến người đàn ông như anh nhanh như vậy được, anh nhất định phải cố gắng kiềm chế mới được, chỉ có như vậy con đường của bọn họ mới có thể đi lâu dài hơn.
Mộc Ca tắt máy tính mà tâm trạng hơi tồi tệ, ngồi ở cửa sổ sát đất nhìn ánh trăng bên ngoài, bỗng nhiên muốn uống chút rượu.
Vì thế cô mặc đồ ngủ đi ra cửa phòng: “Tiểu Mạch.
”
“Trễ rồi sao cô còn chưa ngủ, muốn tôi làm bạn sao?” Giọng nói của máy móc vang lên, làm cho lời nói vốn mập mờ trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều.
"Rượu so với anh, tôi tình nguyện lựa chọn cái trước.
Nói cho chị đây nghe xem rượu của chủ nhân nhà cưng để ở đâu?"
"Tôi chỉ biết cậu chủ ở đâu.
"
"Đệt, còn tưởng cái gì anh cũng biết, thì ra anh cũng chỉ là người giữ cửa.
"
"Này này, cô nói gì vậy chứ?"
"Chị đây nói vậy đấy, không vui à, không vui thì cưng đánh chị đi.
"
"Bắt nạt tôi không có cách nào hiện thân có phải không?"
"Thông minh.
" Mộc Ca vừa nói vừa nhìn xung quanh, đang định đi vào phòng bên trong tìm thì thấy Kiêu Mặc Hiên từ bên trong đi ra.
"Sao còn chưa đi ngủ?"
"Tâm trạng phiền muộn muốn tìm chút rượu uống.
"
" Kho rượu ở tầng dưới, em tự tìm đi.
" Kiêu Mặc Hiên định đi tắm rửa thay quần áo.
"Cảm ơn.
" Mộc Ca nói xong liền đi xuống tầng.
Kiêu Mặc Hiên thấy cô biến mất ở đầu