EDITOR: CANGUCANHKHOQUA.
-------------------------
Từ khi cùng Thư Hoài Đạt làm rõ tâm ý xong, Úc Uyển Ương liền lấy tốc độ cực kì nhanh khôi phục lại tâm tình. Chu Nghê đích thân mình gọi điện đến, báo cho nàng cảnh quay của bản thân đã được cô sắp xếp lại, dời về sau để cho nàng có thể nghỉ ngơi thêm chút.
Nàng nằm trên giường đong đưa hai cái đùi, dùng máy tính tìm tòi những thứ liên quan đến Thư Hoài Đạt. Lần trước tìm không cẩn thận cho lắm, cho nên hai ngày này nàng cơ hồ là đem nội dung về Thư Hoài Đạt trên mạng internet mà nhìn một vòng.
Bao gồm, Thư Hoài Đạt tốt nghiệp đại học nào, tại lúc học đã đạt được qua những vinh dự gì, cùng với sự tích sau khi tốt nghiệp thì vào làm cho xí nghiệp gia tộc. Như vậy một lần xem qua, nàng thật sự chỉ muốn cảm thán một câu: Thư Hoài Đạt quả nhiên lợi hại.
Nàng cũng tiện tay tra xét bối cảnh Chung Dật Minh, tuy rằng bối cảnh Chung Dật Minh rất vang dội, nhưng là Thư Hoài Đạt không có phần nào bại dưới tay hắn, ngược lại ở nhiều điểm còn nổi trội hơn Chung Dật Minh.
Úc Uyển Ương bất bình mà nghĩ, phụ nữ hoàn mỹ như vậy, Chung Dật Minh lại tự nhiên nhẫn tâm mà xuất quỹ! Nhưng là giây tiếp theo nàng lại vui sướng cởi mở, may mắn hắn xuất quỹ, không thì nàng cùng Thư Hoài Đạt nào có cơ hội quen biết. Mặc dù có thể có cơ hội quen biết, nhưng cũng sẽ không có khả năng thích lẫn nhau.
Nàng đang tiếp tục xem, điện thoại của Tống Lan Anh liền đuổi đến, câu đầu tiên chính là, "Uyển Ương, đêm nay về nhà ăn cơm đi, gọi Hoài Đạt cùng con về."
Úc Uyển Ương lăn lộn đứng lên, bất mãn nói, "Mẹ, mẹ như thế nào cứ thích nhớ thương Thư Hoài Đạt vậy? Mẹ đều nhanh quên con mới là con gái của mẹ đi?"
Từ lần đầu tiên nàng đem Thư Hoài Đạt về nhà xong, Tống Lan Anh rất thích nhắc về nàng. Nàng ngược lại cũng không phải là ăn giấm chua từ Thư Hoài Đạt, chỉ là bị Tống Lan Anh nhắc đến, hiện tại nhớ đến Thư Hoài Đạt liền có chút xấu hổ.
"Hai người các con có thể giống nhau sao, con bé này, đừng ngắt lời a." - Tống Lan Anh cười nói - "Đúng rồi, gọi Hoài Đạt đến thì xem thái độ của con bé trước đã, tuy rằng hai con là bạn bè, nhưng con bé dù sao cũng là người đã có gia đình, cùng bạn bè thường xuyên ăn cơm bên ngoài cũng không tốt lắm đâu."
"Hả, mẹ biết nàng đã kết hôn rồi?" - Úc Uyển Ương tâm nhảy một cái, phản ứng đầu tiên chính là nếu thời điểm này nàng cùng Thư Hoài Đạt càng ngày càng tình nồng ý mật, thì nên nói với Tống Lan Anh như thế nào đây?Tống Lan Anh nói, "Thời điểm con bé đến lần đầu tiên, chính là ngày sinh nhật của mẹ. Thời điểm ăn mì thì chồng con bé có gọi, nhưng nó không nhận."
Đối với chi tiết này Tống Lan Anh nhớ rõ ràng, bởi vì lúc ấy bà tương đối kinh ngạc, Thư Hoài Đạt đã kết hôn rồi. Sau này ngẫm lại, theo khí chất hiển lộ của Thư Hoài Đạt, tất là gia đình có phú có quý, nghĩ đến tuổi của con bé, bà cũng có thể lý giải được.
"Như vậy a..." - Úc Uyển Ương có chút đăm chiêu mà nói, lúc ấy chính mình đang ở tại phòng bếp thẹn thùng đi. Bất quá nguyên nhân Thư Hoài Đạt không bắt máy, chẳng lẽ là ngại vì có mình ở đây sao?
"Được rồi, mẹ không thèm nghe con nói nữa. Con nhớ rõ trước khi đến gọi điện cho mẹ, mẹ mua thêm đồ ăn." - Tống Lan Anh cẩn thận dặn dò, Úc Uyển Ương nặng nề mà "Ân" một tiếng mới cúp điện thoại.
Muốn hiểu rõ quá khứ Thư Hoài Đạt, hẳn là không có đơn giản như vậy, ít nhất trong một đoạn thời gian ngắn thì đừng nên nghĩ đến. Úc Uyển Ương oải thân mình nằm nghiêng trên giường, trên mặt tràn đầy phiền muộn, cũng không biết là phải đợi đến bao giờ.
.
.
.
Tựa hồ đã quá lâu không gặp qua Cố Thấm Phong. Úc Uyển Ương phát cho nàng một tin nhắn, hẹn gặp nhau tại một quán cà phê. Cố Thấm Phong trả lời lại ngay lập tức, vui vẻ đồng ý.
Cố Thấm Phong ngồi ở vị trí thường ngồi của mình, Úc Uyển Ương thì mang kính râm cơ hồ có thể che khuất hơn phân nửa gương mặt của nàng. Đôi mắt hồ ly xinh đẹp kia không lộ ra bên ngoài, liền khiến cho cả người nàng tản mác ra loại cảm giác - người sống chớ gần ta - người qua đường nhìn nàng, liền có thể cảm nhận được sự băng lãnh đằng sau cặp kính râm kia, chứ đừng nói đến chuyện người ta sẽ tò mò nàng là ai.
Vào một căn phòng riêng, Úc Uyển Ương mới tháo được kính râm, hướng tới người phụ nữ ưu nhã đang ngồi đối diện mà thở dài, "Hiazz, Cố tổng dạo gần đây làm ăn thịnh vượng hay là gặp sắc quên bạn vậy, lâu như vậy đều không tìm em.
"Cố Thấm Phong vốn là nhìn dòng xe cộ thông qua cửa sổ sát đất, nghe nàng nói như vậy, xoay đầu cười nói, "Hẳn là Úc đại minh tinh kín lịch, không có thời gian gặp chị mới đúng.
"Úc Uyển Ương cùng nhân viên phục vụ gọi một ly Lam Sơn sau đó nhàn nhã nói, "Em làm gì có kín lịch, cực kì rảnh rỗi chính là em.
"Có sự "an bài" từ Thư Hoài Đạt, đầu tiên là Lộ Cận không an bài cho nàng hành trình rườm rà, liền ngay cả Chu Nghê cũng tự mình gọi điện thoại nói để nàng nghỉ ngơi vài ngày, hai ngày này ở nhà khiến cho nàng chán muốn xù lông lên rồi.
Cố Thấm Phong nhướn mày kinh ngạc, dựa theo những gì nàng nói mà hỏi tiếp, "Gần nhất không phải quay Tích Ngôn sao, Chu đạo diễn không ép buộc em à? Chị nhớ trước khi quay bộ phim này, em từng theo chị oán giận danh khí đạo diễn này lớn như vậy mà."
Lúc trước Úc Uyển Ương thật sự bởi vì Chu Nghê đảm nhiệm đạo diễn mà lo lắng một phen, lo nhất là mình có chỗ nào không tốt cấp cho người khác cảm giác phiền toái, cũng lo lắng Chu đạo diễn có phải là cái loại có chút trịch thượng của giới đạo diễn hay không. Sau này sự thật chứng minh, Úc Uyển Ương nghĩ nhiều, nàng cùng Chu Nghê làm việc chung thật sự thoải mái.
"Khụ .. Không nói cái này .." - Úc Uyển Ương vội vàng đổi đề tài, dừng một chút hỏi - "Tinh thần chị không tốt lắm, gần đây bề bộn nhiều việc?"
Nàng liếc mắc một cái đều nhận ra Cố Thấm Phong có chút mệt mỏi, nếu không phải có đồ trang sức trang nhã trên người, chỉ sợ sắc mặt càng hiện rõ sự yếu ớt.
"Không sao." - Cố Thấm Phong ngồi thẳng thân mình, lại đột nhiên trầm tĩnh lại, trầm ngâm trong chốc lát mới nói - "Uyển Ương, chị không có khả năng tiếp tục nguyện ý đính hôn."
Úc Uyển Ương trong mắt xoẹt qua một tia vui mừng, bận rộn đưa tay bắt lấy cánh tay Cố Thấm Phong, "Chị đã nghĩ thông suốt? Em đã nói rồi, Đường Quân Hạo không đáng để cho chị phó thác chung thân."
Thành thật mà nói, trình độ ác liệt của Đường Quân Hạo thật sự tương xứng với Chung Dật Minh. Chung Dật Minh là xuất quỹ, Đường