EDITOR: Thư Huỳnh.
--------------
Trầm Mộ Ngôn với Thư Hoài Đạt một người ở ngoài sáng và một người ở trong tối. Trầm Mộ Ngôn nhanh chóng điều tra rõ sinh hoạt cá nhân của Lăng Ỷ, tra ra được quan hệ mập mờ của cô ta với một phó đạo diễn, hơn nữa còn ghi âm được lúc bọn họ đang thương lượng làm sao bôi đen Úc Uyển Ương, cộng thêm việc Lăng Ỷ với Úc Uyển Ương đã có ân oán cá nhân từ trước, chuyện cũ cũng được làm sáng tỏ.
Thư Hoài Đạt thì theo sát phía sau, tổ chức một cuộc họp báo, cho Úc Uyển Ương trực tiếp tham gia.
Hội trường tổ chức cuộc họp báo rất rộng lớn, đầu tiên phóng viên hỏi tối hôm Chung Dật Minh tới phim trường là vì tìm Úc Uyển Ương đúng không?
Úc Uyển Ương ôn hòa quyết đoán phủ nhận, hơn nữa tối hôm đó sau khi kết thúc công việc, cô đã rời khỏi phim trường đi gặp bạn của mình là Cố Thấm Phong. Khi có phóng viên hỏi Úc Uyển Ương đối với việc của Lăng Ỷ có suy nghĩ gì? Cô không có thuận theo đó mà chỉ trích, mà chỉ đơn giản thể hiện cô đối với mối quan hệ này có chút tiếc nối.
Cuộc họp báo kết thúc, đúng như dự đoán của Thư Hoài Đạt, tất cả mọi chú ý đều đổ lên người của Lăng Ỷ. Mọi chuyện của cô ta được phơi bày ra ánh sáng, dựa vào quy tắc ngầm để đi lên, đùa giỡn bại hoại, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, cướp bạn trai của bạn thân, chuyện xưa cũng bị lật ra, sinh hoạt của Lăng Ỷ trở nên rất rối loạn.
Đến tận đây, chuyện của Úc Uyển Ương đã triệt để chấm dứt.
Thư Hoài Đạt đi công tác trở về đã từng nói qua, không chỉ riêng xử lý một mình Lăng Ỷ, mà đồng thời cũng phải cho Chung Dật Minh một chút giáo huấn. Sau khi chuyện của Úc Uyển Ương kết thúc, chuyện của Lăng Ỷ vẫn còn ầm ĩ, thì trên mạng internet lại lần nữa vì xuất hiện cả đóng ảnh mát mẻ, bên trong có rất nhiều cô gái khác nhau nhưng chỉ có một nhân vật nam chính – Chung Dật Minh.
Chuyện này giống như mặt hồ yên tĩnh bị quăng vào một cục đá rất lớn, toàn bộ Chung gia rối loạn, nhanh chóng phế bỏ chức tổng giám đốc của Chung Dật Minh để giữ gìn danh dự của gia tộc. Sau đó, em họ của Chung Dật Minh đang lưu học ở nước ngoài nhiều năm cũng đột nhiên trở về, Chung gia chi thứ cũng bắt đầu rục rịch.
Khi Úc Uyển Ương biết được mấy tin tức này, đã là vài ngày sau khi << Tích Ngôn >> đóng máy. Hội chiêu đãi ký giả chưa từng thành công như vậy, hơn nữa lúc Chu Nghê tiếp nhận phỏng vấn cũng hết lời khen cô, thanh danh của cô nhanh chóng tăng vọt lên, trở thành nghệ sĩ hạng A sáng giá.
Chỉ là nhìn thấy tin tức của Lăng Ỷ, cô lại cảm thấy phiền muộn. Cô với Úc Uyển Ương rõ ràng nước sông không phạm nước giếng, lại cố tình muốn hủy hoại cô, bây giờ lại tự nhận lấy hậu quả không thể trở mình. Cũng không biết Lăng Ỷ bây giờ là vui hay buồn, có cảm thấy hối hận hay không?
"Làm sao vậy, Uyển Ương? Em có tâm sự." Thư Hoài Đạt ôm notebook ngồi xuống kế bên cô, màn hình thể hiện là nàng đang làm công việc.
Úc Uyển Ương một tay lấy di động, một tay cầm quả táo cắn một cái, ngửa đầu nhìn lên trần nhà. Một lát sau mới quay đầu nhìn Thư Hoài Đạt, do dự nói: "Chúng ta, có phải đối với Lăng Ỷ quá ác rồi hay không?" Dựa theo tình huống hiện tại, Lăng Ỷ không còn chỗ đứng trong giới giải trí nữa rồi, cơ hội trở mình là con số 0.
Thư Hoài Đạt thở dài một tiếng, đem máy tính đặt trên bàn trà, đưa tay lấy di động của Úc Uyển Ương và quả táo trên tay cô, có chút bất đắc dĩ lại lộ ra sự cưng chiều kéo cô vào lòng nhẹ nhàng ôm lấy: "Nếu tự dưng thì đúng là có chút tàn nhẫn, nhưng cô ta đã năm lần bảy lượt không có hảo ý với em. Em phải nhớ kỹ, nếu em nhân từ với người có ý muốn hại em chính là cho họ cơ hội hại em một lần nữa."
Úc Uyển Ương nhu thuận dựa vào nàng, bỗng nhiên lại nghe nàng nói tiếp: "Chị nói không có hảo ý là ý tứ bình thường không phải có ý gì khác..."
Úc Uyển Ương thấp giọng nở nụ cười một cái, nâng tay vòng qua cổ của nàng, vén tóc của nàng ra sau tai hướng tới lỗ tai nàng thổi một ngụm nhiệt khí: "Hoài Đạt, chúng ta lúc nào trở về? Chuyện chị đồng ý với em, còn chưa có thực hiện đó..." Không đề cập tới hoàn hảo, nhắc tới "Không có hảo ý" làm cô nhớ chuyện nàng chưa thực hiện.
Thư Hoài Đạt hơi hơi rụt cổ lại, nhiệt độ ở lỗ tai thong thả dâng lên, tay nàng ôm chặt eo của Úc Uyển Ương, cắn nhẹ môi cô nói: "Rất nhanh, chờ chị xử lý tốt một số chuyện nữa..."
Mà bên kia, Cố Thấm Phong gọi điện thoại về nhà, nói cho ba mẹ cô nghe về tình hình của Úc Uyển Ương để họ không lo lắng nữa, sau đó nói chuyện phiếm thêm một chút thì cúp điện thoại, mới nhìn tới rất nhiều tin nhắn vừa nhận được, tất cả đều do Đường Quân Hạo gửi tới.
"Vợ, em còn đang bận rộn sao? Nếu xong thì gọi điện thoại cho anh."
"Vợ, em nói chuyện với ai mà lâu như vậy? Anh có chuyện tìm em."
"Em rốt cuộc là đang làm cái gì? Gọi một cuộc điện thoại mất thời gian lắm sao?"
Thái độ ôn hòa ban đầu đã không còn kiên nhẫn nữa, Cố Thấm Phong nhìn ra được. Cô cười lạnh một cái, đem điện thoại để qua một bên.
Lúc này Đường Quân Hạo đang chuẩn bị quần áo, tối nay có một buổi tiệc lớn. Nếu là buổi tiệc lớn, hắn nhất định phải dẫn bạn gái đi theo, chỉ là Cố Thấm Phong không có nghe điện thoại của hắn, làm cho hắn thấy có chút phiền.
Điện thoại vừa thông , hắn có chút hờn giận hỏi một câu: "Thấm Phong, nãy giờ em nói chuyện điện thoại với ai? Nói lâu như vậy, anh có chuyện gấp tìm em." Hắn phát hiện hắn đối với Cố Thấm Phong ngày càng không hiểu gì, mỗi ngày cô làm cái gì, có bạn là những người nào, hắn toàn bộ đều không biết.
Cố Thấm Phong nói: "Vừa rồi có gọi cho ba mẹ nói về chuyện của Uyển Ương đã được giải quyết xong, cũng không thể để cho họ vẫn tiếp tục lo lắng được."
Đường Quân Hạo nghe vậy thì càng tức giận, hắn nói chuyện mang theo thuốc súng nồng đậm: "Suốt ngày cứ lo quan tâm tới người khác làm cái gì? Tại sao không thấy em quan tâm anh? Chính em tự xem lại, thời gian gần đây em gọi cho anh được bao nhiêu lần? Chúng ta đã bao lâu rồi chưa gặp nhau?"
Thời gian gần đây, họ chỗ nào giống là người yêu của nhau, bình thường ít gặp thì không nói, ngay cả lễ tình nhân Cố Thấm Phong cũng từ chối lời mời của hắn, bạn bè sau lưng hắn cười hắn không quản được bạn gái, thể diện của hắn đều mất hết.
"Uyển Ương là bạn của em, em quan tâm em ấy là..."
"Được rồi, đừng nói với anh chuyện này nữa." Đường Quân Hạo không kiên nhẫn đánh gãy cô, đưa tay đem caravat của mình kéo lại ngay ngắn, nói: "Đêm nay theo anh tham dự một buổi tiệc, anh mặc bộ vet mày lam đậm, em xem mà phối hợp, năm giờ anh tới đón em."
Cố Thấm Phong nghe hắn hoàn toàn không cho cô cơ hội đồng ý hay không đồng ý, tươi cười trên môi biến mất, thản nhiên nói: "Em không đi."
"Em nói cái gì?" Đường Quân Hảo xả caravat ra, nhíu chặt mày, ánh mắt âm trầm, sự bất mãn trong thời gian dài nhất thời bùng nổ, từng chữ đều ngập tràn lửa giận: "Cố Thấm Phong, cô còn biết cô là bạn gái của tôi không? Bình thường tôi hẹn cô, cô không đồng ý, cũng được đi, lễ tình nhân tôi hẹn cô, cô cũng từ chối, tôi cũng chấp nhận đi. Nhưng hôm nay là buổi tiệc quan trọng, bạn bè của tôi đều dẫn theo vợ hoặc là bạn gái của mình theo, cô không đi, cô nói mặt mũi của tôi để chỗ nào?"
Hắn chưa bao giờ thấy nữ nhân nào kiên cường như vậy, cũng đã gần kết hôn rồi, nhưng sờ cô cũng không cho sờ. Bây giờ còn tệ hơn, vô luận hắn muốn cô làm cái gì, cô đều không đồng ý, ngữ khí bình thản giống như đang nói chuyện với người xa lạ.
Ngón tay Cố Thấm Phong siết chặt góc tài liệu, ý tức trong mắt hàm xúc không rõ, thật lâu mới nhẹ nhàng cười một cái: "Quân Hạo, đêm nay tới nhà của em đi." Âm thanh nhẹ nhàng ôn nhu, hoàn toàn khác biệt so với lúc nãy, làm Đường Quân Hạo cũng ngây người, sau một lúc lâu cũng không khôi phục tinh thần.
"Quân Hạo?" Cố Thấm Phong lại lên tiếng gọi hắn.
"Em vừa rồi nói cái gì?" Đường Quân Hạo nhất thời không biết nên có phản ứng gì, Cố Thấm Phong chưa bao giờ chủ động hẹn hắn tới nhà của cô, một lần cũng không có. Lần trước là do hắn thừa dịp cô không được khỏe mới có thể vào được.
"Em nói, đêm nay anh tới nhà em, nhớ tới sớm." Cố Thấm Phong vẫn cố gắng duy trì âm thanh nhu hòa, làm cho Đường Quân Hạo cảm thấy thập phần trêu chọc tâm của hắn.
Cố Thấm Phong cũng không nói tìm hắn vì cái gì, nhưng loại ngữ khí này làm cho hắn cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Tuy rằng hắn cũng không chịu thừa nhận trong quan hệ của hai người, hắn luôn ở thế bị động, nhưng bị Cố Thấm Phong lãnh đạm, hắn đã quen rồi, đột nhiên cô dùng giọng điệu này nói chuyện