Thế là sau đó, mỗi ngày 3h đến 4h chiều, Qua Việt Tú đến phòng của Tống Du Liệt, cùng cậu học tiếng Na Uy
Nhưng lúc đó, cô thật sự cùng Tống Du Liệt học tiếng Na Uy ư?
Cửa sổ của vườn hoa phía sau đang mở, bàn sách hướng về phía cửa sổ, sách Na Uy đang mở, bên cạnh còn có một cuốn vở.
Trong cuốn vở viết mấy hàng tiếng Na Uy, chữ cuối cùng bị kéo ra một đường cong thật dài, đường cong dài đấy nhìn là biết không phải vì mục đích nghệ thuật, mà là bút người ta đang viết bỗng nhiên bị cướp đi.
Đột nhiên không kịp chuẩn bị, ngòi bút đã kéo một đường dài trêи giấy.
Vậy bút đi đâu rồi?
Bút đã bị ném ra ngoài hoa viên
Bức rèm cửa tối màu bị ánh sáng chia thành hai nửa, còn một số thì rơi xuống sàn.
Hôm nay là một buổi chiều không có gió, bức màn bên trái lặng im không nhúc nhích, bức màn bên phải lại liên tục động đậy nhẹ, đây là tình huống gì vậy?
Đó là bởi vì có đôi nam nữ đang dựa vào bức rèm bên phải hôn nhau :)
Một tay của chàng trai đặt ở eo cô gái, bên trong quần áo của cô gái đang rất hỗn loạn, ngôn ngữ cơ thể của cô gái nhìn có lẽ rất bình tĩnh nhưng hai má đỏ hồng cùng sự hoảng loạn giữa hai hàng lông mày đã bán đứng cô. Rõ ràng đó là một tay mơ, bạn xem cô ấy hoảng chưa kìa, tay cũng không biết nên đặt ở đâu, trong lúc hoảng loạn lại bắt được bức rèm, giống như người sắp chết đuối vớ được lục bình, bên trong quần áo càng hỗn loạn, bức rèm càng động đậy nhiều hơn.
Nhưng còn chàng trai kia, chàng trai kia cực kỳ bình tĩnh.
Đôi bàn tay trong áo lông dùng lực hơi mạnh, mạnh đến nỗi làm cho người ta hoài nghi có phải đang trút giận, đến nỗi không biết là đang trút giận hay là thiếu niên bồng bột, không biết nữa.
Trái tim đâu đó trong lồng ngực tựa như bất kể lúc nào cũng có thể theo lực bàn tay cậu mà nhảy ra ngoài
Lông mi không ngừng run rẩy, đây là lần đầu tiên cậu như vậy với cô kể từ lần ở rừng cây, so với những lần trước thì động tác thô lỗ hơn nhiều, nhưng lực ʍút̼ môi cô lại ôn nhu, ôn nhu đến nỗi cô không thể trách tội đôi tay thô lỗ của cậu.
Lông mi run run, trộm mở một mắt ra, lông mi quả mâm xôi ngọt ngào của cô cũng thật dài, nhưng rất an tĩnh, mang theo tâm thái đùa dai, cơ thể hướng về phía cậu, chủ động để toàn bộ sự mềm mại của cô dán về phía cậu. Như ý nguyện, cô thấy lông mi cậu cũng như cô, trong lúc run rẩy, dưới ánh sáng rực rỡ, giống con bướm mất đi đôi cánh.
Cảm thấy cực kỳ mỹ mãn, nhắm mắt lại
Đây là lần thứ 4, Qua Việt Tú đến phòng Tống Du Liệt học tiếng Na Uy
Ba lần trước vì sợ làm cậu không vui, cô vẫn luôn giả vờ nghiêm túc học tiếng Na Uy, cảm giác này giống như mấy đứa học sinh có thành tích không tốt, trước khi được giáo viên tin tưởng phải biểu hiện thật tốt, khiến giáo viên yên tâm, như vậy mới nhận được hảo cảm từ giáo viên.
Vốn dĩ, Qua Việt Tú muốn làm bộ làm tịch một tuần, sau đó sẽ làm chuyện khác, về chuyện khác là chuyện gì cô cũng không rõ lắm, dù sao không phải học tiếng Na Uy là tốt rồi.
Ai ngờ.....ai ngờ.....
Buổi chiều lúc đang học, lúc cô đang giả vờ nghiêm túc viết chữ Na Uy, bỗng nhiên cậu giật lấy bút của cô ném ra ngoài vườn hoa, cũng không thèm nhìn cô một cái, rời khỏi bàn học.
Sắc mặt của thầy giáo tiếng Na Uy của cô hình như không được tốt lắm
Tại sao vậy, có phải trong lúc vô tình cô đã khiến cậu không vui?
Đi theo phía sau cậu, nhỏ giọng hỏi, Tống Du Liệt có phải tôi đắc tội chỗ nào với cậu không, nếu có, cậu phải tin tôi, đều là vô tình....
Cậu không để cô nói hết câu, trực tiếp ép cô vào tường.
Sức cô chẳng bì được cậu, bị động lùi lại, khi phần lưng chạm vào tường, cơ thể cậu liền chặn cô lại, cúi đầu ngậm lấy môi cô
Hóa ra thầy dạy tiếng Na Uy không phải đang bực bội mà muốn cùng học sinh của thầy hôn nhau
Phải thừa nhận, cô không phải là một cô gái biết e thẹn, không giãy dụa gì cả, còn gấp không chờ được ấy chứ =)))))))))))
Cô có nghĩ đến chuyện cùng cậu vừa học tiếng Na Uy vừa hôn nhau, thậm chí....cậu muốn làm gì thì để cho cậu làm, nhìn xem, cô đúng là không biết e thẹn là gì
Như vậy quá tốt, quả mâm xôi ngọt ngào của cô đã giành làm trước chuyện cô muốn làm, chỉ là, tại sao lại thế này.....lẽ nào.....
Giống như cô bị cậu mê hoặc, cậu cũng bị cô mê hoặc rồi ư?
Cậu thật sự bị cô mê hoặc ư? Tống Du Liệt thật sự bị Qua Việt Tú mê hoặc ư?
Vấn đề này khiến mấy ngày kế tiếp Qua Việt Tú chìm vào suy tư, bỗng hoảng hốt, có một ngày, cô một mình ở trong vườn hoa nghĩ vấn đề này, Khiết Khiết đột nhiên xuất hiện, Khiết Khiết nói Fiona, bộ dáng lúc em ở trong vườn hoa, dùng cách nói của người Trung Quốc các em là, thiếu nữ hoài xuân.
Trừng mắt với Khiết Khiết
Cô đã sớm qua tuổi thiếu nữ rồi, nên Khiết Khiết nói chả chính xác gì cả.
Cô làm gì hoài xuân
Trong suy nghĩ của Qua Việt Tú, thiếu nữ hoài xuân có lẽ là đến tuổi muốn yêu đương, cô rất chắc chắn, cô không hề muốn yêu đương.
Không thèm để ý đến Khiết Khiết, mắt nhìn sang chỗ khác
Qua một lúc, Qua Việt Tú mới rõ mình đang nhìn cái gì.
Rõ ràng là cô đang nhìn phòng của Tống Du Liệt, mặc dù biết lúc này cậu không có ở trong phòng, nhưng cô vẫn không kiềm được mà hy vọng cậu ở đấy, sau đó mở cửa ra, đứng trước cô, cô đứng giữa vườn hoa ngoài cửa sổ, không cần nói gì, cứ như vậy mà nhìn nhau.
Truyện được đăng tải duy nhất tại truyenwiki.com lastheleaf. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Đáng tiếc, cánh cửa đó không hề mở ra
Còn 4 tiếng nữa là cô có thể xuất hiện ở phòng cậu rồi.
Rời khỏi vườn hoa, cô bận rộn hẳn, Aerobics, lớp học cắm hoa, quay lại quá trình trưởng thành của Abu
Abu là con đà điểu Qua Việt Tú nhặt được lúc còn ở nhà nghỉ dưỡng, Khiết Khiết nói nó nhất định là bị một tên trộm không có kiên nhẫn trộm từ vườn bách thú về, trộm được mấy ngày, nuôi được mấy bữa liền vứt đi.
Lúc nhặt được nó, nó gầy như gà ấy, bây giờ nó có tên, cũng mập mạp lên
Vừa quay ABu vừa nói Khiết Khiết, 3h nhớ nhắc cô đi học.
"Khiết Khiết, ba giờ nhớ nhắc em đấy". Nói một lần nữa.
Không có ai trả lời, nhìn sang thì không thấy Khiết Khiết đâu, người làm giúp cô quay, nói có thể giải thích cho Khiết Khiết.
"Vì sao?"
Người làm nói cô đã nói câu đó không dưới 100 lần rồi, bây giờ còn chưa tới 1h30 nữa, cứ tiếp tục theo tần suất này, chắc sẽ nghe thêm 100 lần nữa
Bây giờ còn chưa được 1h30? Qua Việt Tú đột nhiên cảm thấy chán ngắt.
Thời gian trôi qua quá chậm
3h, tim đập thịch thịch, gõ cửa phòng Tống Du Liệt
Mở cửa
Vừa vào đã nhìn ngay khuôn mặt của Tống Du Liệt
"Có phải cậu ấy bị mình mê hoặc rồi không". Vấn đề này lại như con quay xoay trong trong đầu vì sao phải chấp nhất chuyện đó, thật sự Qua Việt Tú cũng không rõ
Bà ngoại, mẹ mất sớm, cô có cảm giác, cô cũng sẽ giống bà ngoại, mẹ, sớm rời khỏi thế giới này
Bà ngoại mất còn có ông ngoại nhớ bà, mỗi ngày đều nhớ, mẹ ra đi còn có Qua Việt Tú nhớ, hình ảnh của mẹ sẽ được cô đặt cẩn thận trong lòng, vẫn luôn tồn tại, từ 12 tuổi đến bây giờ, đã qua bảy mùa xuân hạ thu đông rồi
Vậy nếu cô chết, sẽ có người nào lưu giữ hình ảnh của cô cất giấu trong tim không? Dùng cách thức như thế để chứng minh Qua Việt Tú đã từng ghé thăm thế giới này.
Qua Hồng Huyên? Đừng ngốc nữa.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có quả mâm xôi ngọt ngào của cô có khả năng hoài niệm cô nhất
Nếu quả mâm xôi ngọt ngào của cô bị cô mê hoặc, như vậy nếu cô chết, sẽ có người nhớ cô
Cũng không phải khổ cực gì, cô không phải cũng bị cậu ấy mê hoặc đó sao?
Có nhiều lần------
"Tống Du Liệt, cậu có bị tôi mê đắm không?". Lời này cứ thế thoát ra khỏi miệng
Nhưng lỡ như không phải thì sao?
Qua Việt Tú lên mạng tra, theo như những gì cô làm với cậu, khả năng cậu bị cô mê hoặc cực kỳ nhỏ, không chỉ không bị mê đắm mà còn bị ghét bỏ thêm
Vậy.....sau này biểu hiện tốt một chút là được
Bây giờ không bị mê hoặc, nếu cô biểu hiện tốt, vài ngày sau cậu chắc sẽ bị cô mê mẩn thôi, nghĩ nghĩ, mấy ngày có vẻ hơi ngắn, đổi thành một tuần sau đi, nhiều nhất là một tháng cô có thể khiến cậu mê mẩn không dứt ra được.
Ôn nhu, ở trước mặt anh phải ôn nhu, Qua Việt Tú lại nhắc nhở bản thân một lần nữa
Một tiếng sau, hiệu quả không tệ, khi cô nói "hẹn gặp lại" với cậu, cậu hôn cô
Hoàn thành chương trình học một cách đứng đắn, nếu là bình thường, khi thời gian vừa kết thúc cô khẳng định sẽ tìm rất nhiều cớ ăn vạ ở phòng anh không đi, lần này, qua một tiếng, không trì hoãn một phút đồng hồ nào, mang giày vào, cực kỳ ôn nhu nói "hẹn gặp lại" với cậu
"Qua Việt Tú"
"Ừ"
Sau