Đứng dưới bảng phóng phi tiêu, Trương Thuần Tình nhón chân.
Người phụ nữ trong ảnh đẹp hay không thì cô không biết, dưới vành nón Panama cắm đầy phi tiêu, trêи khuôn mặt chỗ duy nhất may mắn không có phi tiêu chỉ có miệng.
Người phụ nữ nhếch môi cười, hàm răng trắng tinh, chỉnh tề dưới sự phụ trợ của nước biển xanh thẳm không thua gì người mẫu đóng quảng cáo kem đánh răng. Người con gái này đang cười với người chụp ảnh sao?
Đếm số lượng phi tiêu trêи mặt người con gái, hình như khoảng 12 cái, có bốn cái được ném ngay mắt cô gái, nhìn xuống dưới, bốn cái này so với sáu cái khác có vẻ sâu hơn, rõ ràng, ném phi tiêu vào mắt có hàm chứa cảm xúc, loại cảm xúc này chính là phẫn nộ.
Đây chẳng phải là đang ám chỉ cô gái đội mũ Panama có mắt như mù hay sao?
Điều này khiến Trương Thuần Tình rất tò mò.
Đây là văn phòng của Tống Du Liệt, người con gái bị phi tiêu phóng đầy mặt ít nhất có 60% liên quan đến chủ nhân của văn phòng này. Chính vì tò mò, Trương Thuần Tình muốn duỗi tay nhổ phi tiêu xuống là có thể nhìn rõ ràng diện mạo của cô gái.
Một chút nữa thôi là có thể với tới, thanh âm "hừ" nhẹ sau lưng khiến Trương Thuần Tình lập tức rút tay lại, xuất hiện giữa văn phòng lúc này còn có thể là ai.
Điều chỉnh lại cánh tay, quay đầu lại, khẽ cười. Đó là nụ cười xấu hổ nhưng không kém phần lịch sự.
Tống Du Liệt dựa người trêи tủ văn kiện, vì ngược sáng nên Trương Thuần Tình không thể đoán được biểu cảm trêи mặt của Tống Du Liệt , là tức giận hay bình tĩnh?
Trương Thuần Tình há miệng thở dốc: "Anh Tống, tôi..."
"Thời gian phỏng vấn của cô còn lại 9 phút" Tống Du Liệt nói.
Trương Thuần Tình vỗ vỗ đầu mình. Khi mọi thứ chuẩn bị xong thì thời gian phỏng vấn chỉ còn lại 8 phút.
Không chụp ảnh, không ghi âm, thậm chí người được phỏng vấn vì tí nữa sẽ tham gia một sự kiện từ thiện nên đang xem tài liệu của buổi từ thiện mà thư ký đưa.
Đúng là...
"Anh Tống" Trương Thuần Tình hơi cao giọng một chút.
"Bắt đầu đi, tôi sẽ tận lực phối hợp" giọng nói ngược lại rất ôn hòa.
Được, Trương Thuần Tình mở cuốn tài liệu ra.
Kịch bản phỏng vấn trong cuốn tài liệu thật khiến người khác buồn ngủ, không có gì ngoài "Anh Tống có thể chia sẻ bí quyết thành công với những người bạn cùng lứa được không?"; "Anh nghĩ như thế nào về thành tựu hiện tại của bản thân?"; "Anh Tống có thể chia sẻ tương lai phát triển của SN Energy không?" và những câu tương tự như thế.
Ngẩng đầu nhìn người trước mắt, ngón tay trắng nõn thon dài lướt trêи chiếc tablet, giống như người trước mặt anh là không khí. Cô không phải không khí, cô là em gái của Đỗ Lập Tân.
Trương Thuần Tình thở ra một hơi, khép lại cuốn tài liệu, đổi thành cuốn sổ. Sổ để trêи đầu gối.
Hỏi: "Không biết anh Tống có xem qua kì này của chưa?
là một trong bốn tờ báo chủ lực của Nam Phi, kết hợp với WHO, tổ chức nhân quyền thế giới, tổ chức bảo vệ môi trường thế giới và 12 tổ chức công ích đồng loạt phát hành một bài để chỉ trích sự phát triển của SN đã phá hoại hệ sinh thái một cách nghiêm trọng.
Bài này đã được nhiều tờ báo đăng lại. Vì để hưởng ứng bài báo này, một vài tổ chức công ích đã kêu gọi nhóm người ủng hộ cùng hành động. Tin rằng, đến cuối tuần này, trụ sở chính của SN Energy ở Los Angeles sẽ tràn ngập một lượng lớn phản đối.
Vấn đề này cũng không làm Tống Du Liệt rời tay khỏi tablet.
Biết rằng CEO chấp hành của SN Energy là một người bận rộn, những người phí thời gian để đọc bài báo đó cũng là những người của bộ phận PR.
"Nếu anh Tống vẫn chưa xem, tôi có thể đem tiêu đề của ..."
"Tôi đọc rồi" Tống Du Liệt ngẩng đầu lên.
Lại... lời nói lại bị cắt ngang.
Nhìn thấy rồi càng tốt, như vậy cô sẽ bớt thời gian giải thích, thêm thời gian phỏng vấn. Tiếp tục vấn đề: "Như vậy, anh Tống có suy nghĩ gì về chủ đề kì này của tờ báo ?"
"Tôi nghĩ, vấn đề này không nằm trong phạm vi phỏng vấn" Anh nhìn cô.
"Tôi thì lại nghĩ không muốn để cho đối tượng phỏng vấn ngủ gà ngủ gật trong lúc phỏng vấn" mỉm cười "Anh Tống, anh cũng mới vừa nói, sẽ tận lực phối hợp."
Cơ thể Tống Du Liệt hơi nghiêng về phía trước, khuỷu tay chống trêи mặt bàn của văn phòng, anh hình như đã ý thức được trong văn phòng có nhiều hơn một người.
"Anh Tống có thể nói quan điểm của mình về bài báo này không?" Trương Thuần Tình cầm lấy bút, ngòi bút đặt trêи trang đầu của cuốn sổ.
"Anh Tống???!" Trương Thuần Tình lại cao giọng
"Có thể đổi bút khác không?"
Có thể đổi bút khác không? Trương Thuần Tình cúi đầu nhìn bút trêи tay mình. Đây là một cây bút hoạt hình, nó được Trương Thuần Tình mang về từ một cửa hàng thức ăn nhanh không lâu trước đây. Lúc đó cô không mang bút, một người nhân viên của cửa hàng đã cho cô cây bút này, nó có màu hồng tím, nắp bút màu xanh dương hình tam giác.
Có thể hiểu rằng đa số đàn ông sẽ không thích đồ vật màu hồng, huống chi đây là một cuộc phỏng vấn quan trọng như thế. Do đó, Trương Thuần Tình cũng lười giải thích với Tống Du Liệt rằng đó chỉ là một sai lầm, cô lấy nhầm bút rồi.
Chỉ là lúc này Trương Thuần Tình không biết, Tống Du Liệt nhíu mày không phải bởi vì màu sắc của bút mà là hình dạng tam giác của nắp bút. Có một người rất ghét những đồ vật hình tam giác, nghiêm trọng hơn là khi nhìn thấy chúng sẽ la hét ồn ào, có đôi khi sẽ khóc lớn.
Trương Thuần Tình thay tạm bút bi của văn phòng. Ngòi bút lại đặt trêи cuốn sổ, lặp lại vấn đề kia lần thứ ba.
"Hỏi tôi nhìn nhận như thế nào à?" Tống Du Liệt bật cười nhẹ, ý cười vô cùng trào phúng, "vấn đề này tôi không trả lời được, bài báo cũng đã phát hành rồi không phải sao? Tôi sao lại phải đi đọc bài báo không hề quan trọng đó? Không bằng cô hỏi tôi làm thế nào để giải quyết vấn đề đó có khi còn có ý nghĩa hơn đó"
Mẹ nó, trong lòng âm thầm mắng một câu.
Mỉm cười: "Anh Tống sẽ giải quyết như thế nào?"
Tống Du Liệt nhìn cô, trào phúng nơi khóe miệng như có như không lan tràn đến đôi mắt "Tên là May đúng không?"
Lại...... Lại làm sao vậy?
"Đúng vậy, anh Tống"
"Mới chưa được 3p, cô đã cười 3 lần với tôi. Điều này làm tôi hơi nghi ngờ, mục đích chuyến đi này của cô không phải để phỏng vấn tôi" Tống Du Liệt thu hồi nụ cười. "Nếu tôi đánh giá cuộc phỏng vấn của cô trong 3p vừa qua, tôi sẽ cho rằng người đang ở trong văn phòng của tôi không phải là một phóng viên, mà là một cô gái đã từng làm việc ở clb đêm. Cho dù ở clb đêm này làm việc đứng đắn, mặc đồng phục làm việc nhưng cô ta vẫn không bỏ được tật xấu quyến rũ đàn ông, cho dù là ở nơi công cộng hay nơi riêng tư"
ĐM!
Thật quá sức chịu đựng!
Không sao, không sao.
Trương Thuần Tình ngồi thẳng lại, thu hồi tươi cười: "Anh Tống, mời trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi"
"Về bài báo của , giám đốc của tôi nói mấy người đó cuối cùng cũng không làm những việc ngu xuẩn nữa rồi" ngữ khí như có như không, tìm một tư thế ngồi thoải mái "Lấy một ví dụ, một gia tộc nhỏ có tiền, gia tộc này có 5 người con. Bình thường, rất nhiều việc đều là anh cả làm, anh hai, chị ba, em tư, em gái út trong lòng không vui, nhưng vì ngại anh cả uy quyền nên vẫn luôn không dám thể hiện ra ngoài. Có một ngày, anh hai nghĩ ra một chủ ý, bốn người này đồng ý hợp tác, cùng chống lại anh cả. Mặc dù không thể đánh anh cả một trận nhưng cũng đủ chiếm được một vị trí nhỏ trêи bàn cờ"
"Mấy tổ chức công cộng kia cũng giống như anh hai, chị ba, em tư, em gái út, đánh riêng lẻ thì không có hiệu quả, liền gom lại thành một nhóm, ngoài miệng thì nói hay lắm, nhưng kỳ thật đều là lợi ích cả, cái bọn họ muốn là xoay vòng vốn thôi".
Nếu đây không phải là Tống Du Liệt nói, Trương Thuần Tình trong lòng sẽ tán thành cách nói này, những tổ chức công ích đó đa số là như vậy cả.
"Đối thủ vì lợi ích mà đến đối với thương nhân giống như chuột hamster vậy, chỉ cần cho chúng mấy hạt đậu phộng là có thể giải quyết, nhưng cho nhiều quá cũng sẽ khiến bọn chúng vì được sủng mà sinh hư"
"Lại tiếp tục câu chuyện về năm người con của gia tộc đó, bước đầu đối địch với anh cả của liên minh xem như thành công, nhưng có hôm em gái út vô tình nhìn thấy anh cả đi ăn tối cùng anh hai, cử chỉ hành động thân mật, em gái út đem tin tức này nói cho chị ba, anh tư. Ngày tiếp theo, ba người phát hiện trong gara của anh hai có thêm một chiếc siêu xe. Như vậy là đã rõ, bọn họ bị anh hai lợi dụng, liền chạy đến chất vấn anh hai, anh hai ngược lại trả đũa, nói chị ba cũng kiếm được không ít đồ tốt từ anh cả, thế là liên minh gặp vấn đề về lòng tin"
"Cô không thể trông cậy vào những người tạm thời liên minh với nhau vì lợi ích có thể trung thành được, vì thế vấn đề của hamster được giải quyết"
Lời Tống Du Liệt nói, Trương Thuần Tình nghe có vẻ như là hiểu nhưng cẩn thận nghĩ thì hình như không hiểu lắm.
"Hiện tại không hiểu cũng không sao, cô chỉ cần chú ý đến kỳ sau của thì sẽ hiểu thôi"
Hy vọng là thế, nhưng cô về biết viết thế nào đây?
Phục hồi lại tinh thần, Trương Thuần Tình phát hiện