Phỉ Thường cứ ngơ ngơ ngác ngác đi về nhà, cả đêm cứ trằn trọc không yên, không hiểu câu nói đó của đàn anh là có ý gì.
Cậu là người của ai?
Cậu là người Trung Quốc mà...
Nhưng sao lại có cảm giác như đàn anh không có ý muốn hỏi quốc tịch của mình nhỉ...
Câu hỏi này cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu mấy ngày liên, đến tận một tuần sau, một tài khoản weibo tên là @Phòng làm việc Dương Phàm, với phần giới thiệu là "phòng làm việc của nghệ sĩ Trần Việt Dương, trực thuộc Công ty giải trí Tân Quý" đã được xác thực ra mắt hết sức rầm rộ, đăng một bài thông báo hơn một nghìn chữ dài dằng dặc, được chia đoạn rõ ràng.
Nói tóm lại thì bài thông báo có thể rút về hai điểm chính sau:
Thứ nhất, Trần Việt Dương thành lập một phòng làm việc độc lập dưới tên mình.
Thứ hai, Trần Việt Dương đã ký hợp đồng với một vài nghệ sĩ của công ty chủ quản.
Bài đăng Weibo có liệt kê tên của những nghệ sĩ làm việc cho công ty mới.
Đều là những gương mặt mà Phỉ Thường gần đây hay hợp tác làm việc cùng.
Gồm hai người ở tuyến 2.5, một người tuyến 3.8, một người tuyến 4.19, còn có một người...... @Lộc Phi Phi.
Những tài khoản Weibo được tag vào đều là tài khoản công việc quảng cáo, tuyên truyền và ảnh tự chụp.
Chỉ có tài khoản @Lộc Phi Phi lúc bấm vào thì toàn là truyện tranh, truyện tranh, u mê Trần Việt Dương, truyện tranh, truyện tranh, truyện tranh.
Hơn nữa, phần thông tin giới thiệu của @Lộc Phi Phi còn chẳng phải là nghệ sĩ, mà là "Quán quân Giải thưởng Truyện tranh ngắn xuất sắc nhất Trung Quốc".
Từ khi ID Lộc Phi Phi này bị cư dân mạng đào ra xong, Phỉ Thường liền áp dụng chính sách giả chết, lập một tài khoản mới, gần như chẳng sờ vào cái tài khoản này bao giờ.
Kết quả bài thông báo kia vừa được đăng lên, weibo còn cộp thêm cái mác người của công chúng vào cái nick ảo đấy của cậu, thế là cư dân mạng kéo đến cười ha ha liên tục vào cái nick weibo kia.
Đương nhiên Trần Việt Dương sẽ chia sẻ lại bài thông báo đó, kèm theo vài dòng kiểu như "Sau này tiếp tục làm việc chăm chỉ, không để fan phải thất vọng".
Đồng thời, anh gửi tin nhắn qua wechat cho em trai fan nhỏ bé.
Hỏi cậu:
Phỉ Thường:
Trần Việt Dương:
Phỉ Thường:
Cái vẻ mặt ấm ức hiện hết cả lên trên màn hình điện thoại.
Trần Việt Dương thực sự không hiểu nổi, rõ ràng Phỉ Thường cao to như thế, sao bên trong lại trú ẩn một Lâm muội muội (*) được vậy. . Truyện Phương Tây
(*) Lâm muội muội: Lâm Đại Ngọc – nhân vật trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng, thường rơi vào tình trạng u uẩn, triền miên trong nghĩ ngợi suy tư, tâm hồn nàng vô cùng nhạy cảm như một sợi tơ đàn mảnh mai, bất kể một giọt mưa thu hay tơ liễu bay đều âm vang một điều bi thương đứt ruột, tính tình sầu bi, cô độc, chuyện gì cũng nghĩ sâu sắc hơn người, thân thể lẫn tâm hồn đều yếu đuối như giọt sương mai.
Trần Việt Dương:
Phỉ Thường:
Trần Việt Dương:
Trần Việt Dương bụm miệng, cười.
Nhân viên đang trang điểm cho anh bị nụ cười của anh làm cho thòng cả tim luôn, cây cọ trang điểm trong tay run như chổi lông gà.
Tại sao lại có nghệ sĩ nam lúc cười lên lại có thể khiến cho con người ta mê đắm đến thế cơ chứ.
Nhân viên trang điểm hỏi: "Anh Dương, anh vừa xem cái gì thế, cười đến là vui vậy?"
Trần Việt Dương nhắm mắt, đáp lại như không: "Thác nước."
Rái cá (*)?
Lẽ nào Trần Việt Dương muốn mở vườn bách thú à?
(*) Thác nước là 水塔, rái cá là 水獭, đều đọc là /Shuǐtǎ/.
......
Hợp đồng quản lý của Phỉ Thường chuyển về dưới trướng Trần Việt Dương, vốn dĩ hợp đồng của cậu chỉ còn hiệu lực nửa năm, hôm sau cậu ngoan ngoãn đem chứng minh thư nhân dân đến công ty để tiếp tục ký gia hạn hợp đồng.
Quản lý mới của cậu tên là Cảnh Quý Nhân, là người đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, chính anh là người nâng đỡ Trần Việt Dương đến ngày hôm nay.
Phỉ Thường ngoan ngoãn chào: "Em chào anh Cảnh ạ."
Cảnh Quý Nhân: "Ngồi đi, cứ ngửa lên nhìn cậu làm anh đau cổ lắm."
Sau khi Phỉ Thường ngồi xuống, Cảnh Quý Nhân đi vòng quanh cậu ba vòng, vừa đi vừa đánh giá cậu.
Trong tay anh có hết thông tin về chiều cao, cân nặng, học vấn, sở thích của cậu, Cảnh Quý Nhân hỏi những thông tin không có trong tài liệu mình có, muốn đào sâu xem hướng đi tương lai của cậu như thế nào.
"Thích quay phim không?"
"Em chưa quay bao giờ, em không biết nữa."
"Thích quay quảng cáo không?"
"Em chưa quay bao giờ, em không biết nữa."
"Thích vận động không?"
"Nhìn em cao thế này thôi chứ em còn chưa sờ vào