Bàn tay bẩn thỉu của tên gầy đã duỗi về phía một đứa trẻ trong sọt.
Dường như cảm giác được nguy cơ, hai đứa trẻ đồng thời gào khóc ầm ĩ.
Tiếng khóc này khiến trong lòng Mạnh Thanh La đau đớn.
Biết đây là ý thức còn sót lại của nguyên chủ.
Ánh mắt nàng lạnh hẳn đi, lập tức nhào về phía tên tráng hán.
Vở kịch tay không cướp dao được biểu diễn một cách rất hoàn hảo.
Sau đó, sống dao thuận tiện đập lên gáy của tên gầy.
Tên gầy không kịp kêu một tiếng nào đã ngã xuống, còn chưa đợi tên tráng hán kia phản ứng lại được, con dao to của Mạnh Thanh La lại vùng về phía hắn ta, tráng hán cũng ngã xuống nốt.
Hai người ngã sấp mặt, Mạnh Thanh La cởi dây thừng trên người cha ngốc rồi trói hai tên kia áp lưng lại với nhau, cột thật chặt vào cột.
Trói người xong, Mạnh Thanh La nhặt con dao đến gần tay rồi ngồi bệt mông xuống bên cạnh cái sọt đựng hai đứa trẻ.
Lúc này, nàng cảm thấy rất không ổn, dạ dày đói đến cồn cào, cổ họng thì khô đến bốc khói, lại càng mệt đến mức hoa mắt chóng mặt, túa mồ hôi đầy người.
Trên người nguyên chủ không có vết thương chí mạng.
Nàng là chết đói đơn thuần.
Có lẽ cảm giác được mùi của mẹ cho nên tiếng khóc của hai đứa trẻ trong sọt cũng biến mất.
“La, A La… Cha sợ, sợ lắm…”Cha ngốc ngồi xổm trước mặt Mạnh Thanh La, ngón tay chỉ vào người bị trói vào cột kia.
Nghỉ ngơi được một lúc, tuy rằng cảm giác đói khát vẫn rất không dễ chịu gì nhưng đầu óc đã không còn choáng đến vậy nữa.
Mạnh Thanh La liếc mắt nhìn hai tên ác nhân đã bất tỉnh, nhẹ giọng an ủi: “Không sợ, bọn họ không cử động được nữa đâu, bị ta trói lại cả rồi.
”“Ồ.
” Cha ngốc ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó cha ngốc lại xoa bụng: “A La, cha đói rồi… em bé cũng đói…”Mạnh Thanh La cười khổ.
Nàng biết hắn ta đói, hai đứa trẻ cũng đói.
Vì nàng cũng đói mốc meo lên rồi!Vừa mới sắp xếp lại ký ức của nguyên chủ xong, hai hôm trước, sau khi nàng và cha ngốc cùng với hai đứa con theo người nhà di tản bị người bắt cóc, đã hai ngày hai đêm rồi chưa có một thứ gì bỏ bụng, cũng chưa được uống một giọt nước nào cả.
Đã thế còn suýt chút nữa biến thành thức ăn trong miệng người ta.
Lúc này nàng đã đói đến mức cả người vô lực, rất muốn nằm thẳng đơ tại chỗ cho xong.
Nhưng nàng biết, nàng mà nằm như vậy cũng sẽ giống như nguyên chủ không thể dậy được nữa, sau đó ông cha hờ và hai đứa trẻ này cũng sẽ chết đói cùng nàng, hoặc là tiếp tục