Cha ngốc cõng Đại Bảo, trong tay ôm dùi cui điện gắt gao đi theo Mạnh Thanh La, phía trước là Dương thị, Dương thị một tay kéo Thập Lang, một tay kéo Cửu Lang.
Bát Lang đi ở giữa bọn họ.
Thỉnh thoảng, Dương thị quay đầu lại nhìn bốn người Mạnh Thanh La một cái.
Ba ngày trải qua tuyệt vọng và giày vò như thế này làm cho nàng không bao giờ muốn trải qua một lần nào nữa.
Nhà của Mạnh Thanh La còn có một chiếc xe lừa do Đại Lang điều khiển, trên xe đặt nồi chén gáo bồn, lương thực…những đồ vật có thể xem như đắt tiền này nọ.
Mặt khác còn có ba chiếc xe đẩy tay, xe đẩy tay do ba người Mạnh đại bá, Mạnh tam bá và Mạnh lão gia tử phụ kéo.
Trên xe đẩy tay là quần áo bốn mùa, chăn…cùng với một ít đồ vụn vặt khác của cả nhà, ngoài ra còn có Mạnh lão bà tử ngồi ở trên.
Thời Mạnh lão bà tử còn trẻ, hoàn cảnh gia đình nhà mẹ đẻ không tệ nên chưa từng chịu khổ.
Khi bà cụ gả tới Mạnh gia, Mạnh lão gia tử lại càng bảo vệ bà cụ nhiều thêm, trừ bỏ thời điểm mấy hài tử còn nhỏ có cực khổ một chút thì chẳng còn chịu một chút khổ nào nữa cả.
Hiện tại già rồi, lại phải chạy nạn nên thể lực chịu không nổi.
Hơn nữa, vì Mạnh Thanh La bị mất tích ba ngày, bà cụ buồn rầu một hồi, sau khi nàng trở về bà cụ mới vui vẻ được một chút, tối hôm qua còn ráng vực dậy tinh thần, bây giờ đã bơ phờ.
Nhị Lang ôm Đại Nha giúp đại tẩu tiểu Phan thị, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn nhóm người Mạnh Thanh La một cái vì sợ thất lạc người nhà.
Những người khác cũng cõng gói đồ hoặc là cái sọt trên lưng.
Trong sinh hoạt thường ngày, trông đồ đạc của cả nhà không có là bao, nhưng khi mọi người cõng lên lưng thì tại không ít.
Không gian của Mạnh Thanh La có thể lấy đồ vật ra, bản thân nàng cũng có thể đi vào, thì tất nhiên cũng có thể bỏ đồ vật vào trong đó, nhưng dưới nhiều ánh mắt nhìn như vậy thì làm sao nàng có thể dám đặt đồ vật vào trong không gian.
Về phần những vật thể sống, đến bây giờ nàng vẫn chưa tìm được cơ hội thí nghiệm xem có thể mang vào hay không, hoặc là khi mang trở ra thì sẽ có tác dụng phụ gì không?Có được thời gian ba ngày để nghỉ