“Tam thúc công ngươi luôn nhớ tới nhà ta.
Cầm lấy, ông ấy nói có thể chống muỗi, bôi lên trán cho đám Trụ Tử đi.
Bôi cả lên tay với cổ nữa, đừng bôi nhiều quá, mỗi chỗ một chút là được.
Còn lại thì chúng ta bôi, động tác phải nhanh, đừng để người khác nhìn thấy.
Chỉ có chút này, để người ta nhìn thấy sẽ nói ta làm lý chính là ích kỷ.” Mạnh lý chính kéo góc áo lên lau khóe mắt, nhét đồ vào trong tay nhi tử.“Cha, con biết rồi, con đi ngay.”Mạnh Thường Hiếu hiểu, lúc đầu A La được quý công tử kia cho chút thuốc cảm nắng, không giấu riêng mà lấy ra cho Trụ Tử nhà hắn ta uống, bây giờ còn cho thuốc chống muỗi.Cũng vì quá ít, Tam thúc công chỉ có thể len lén đưa cho nhà họ dùng.Mạnh Thanh La thấy Mạnh lão gia tử đi về phía đội ngũ đằng trước, biết ông cụ định đi làm gì.
Nàng hiểu vì sao gia gia lại làm như vậy.
Vì người của cả thôn phải dựa vào sự thu xếp của lý chính, thuộc sự quản lý của ông ấy.
Gia gia là ngươi có uy tín, cũng có thể quản lý mọi người, nhưng tuổi tác đã cao nên ông cụ chẳng có hơi sức mà lao lực.Nếu lý chính xảy ra chuyện gì, dê đầu đàn của Mạnh gia thôn đã không còn.
Nếu người nhà lý chính xảy ra chuyện, chắc chắn ông ấy sẽ ủ rũ, nào còn tâm trạng đi lo chuyện? Mọi người tiếp tục đi về phía trước với tâm trạng ảo não, đã đi quá trưa, là lúc nên nghỉ ngơi một chút.
Nhưng vì trên đường có người chết, chẳng ai dám nghỉ, cũng chẳng dám dừng chân lại.
Mặt trời nhanh chóng ngả về tây, họ vẫn đi tiếp.“Nương… Con không đi nổi nữa, thật sự không thể đi nổi.” Người không chịu nổi đầu tiên là Thập Lang sáu tuổi, nó bị Dương thị lôi về phía trước, chân cũn cỡn sao có thể đọ được với người lớn.
Người lớn đi bằng với nó chạy.“Không đi được cũng phải đi.” Dương thị liếc mắt nhìn thi thể sắp hoá thành xương trắng trên mặt đất ở ven đường cách đó không xa, quyết tâm nói.“Hu… Hu… Cứ để con chết đi, cứ để con chết đi.
Con không muốn bước nữa, không muốn đi tiếp nữa… Không nhấc nổi chân, không đi được nữa… Hu…”Nửa tháng qua, ngày nào cũng đi bộ không nói năng gì, cùng ăn uống không no, ngủ không ngon.
Trời nóng chết người, bây giờ thỉnh thoảng còn nhìn thấy người chết.
Thập Lang liên