Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 13: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Hoàng hậu nương nương thứ tội, Vương phi đã dặn, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, ý tốt của Nương nương, nô tỳ sẽ thay Nương nương truyền đạt lại!" Thu Nguyệt ngăn ở cửa, như thế nào cũng không để nhóm người Mạnh Vi đi vào, hôm nay Nạp Lan Tĩnh bị bệnh nghiêm trọng như vậy, mặc dù bây giờ nàng không biết Mạnh Vi có tâm tư gì, nhưng chắc chắn là không có gì tốt!

"Càn rỡ, đường của Hoàng hậu nương nương, một nô tài như ngươi cũng dám ngăn cản!" Một phi tần có vị phân thấp, vì muốn lấy lòng Mạnh Vi, đi lên giơ tay đánh Thu Nguyệt một cái tát!

Mạnh Vi không vui khẽ nhíu mày, tin tức này không biết là thật hay giả, Nạp Lan Tĩnh luôn luôn xảo quyệt, nếu như chuyện này do Nạp Lan Tĩnh cố ý thả ra, sợ sẽ có cạm bẫy gì đó, đương nhiên chuyện này phải xử trí cẩn thận!

"Nương nương thứ tội!" Người nọ là chủ tử, cho dù Thu Nguyệt không thể tránh né, nhưng thân thể vẫn đứng thẳng tắp ngăn cản ở ngoài cửa, không để cho bất kỳ người nào vào, nơi đây suy cho cùng cũng là địa phương của Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm, Mạnh Vi cũng không có biện pháp xông vào!

"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Nạp Lan Tĩnh mơ mơ màng màng, hình như nghe được âm thanh cãi vã, khẽ mở mắt ra!

"Tiểu thư, là nhóm người Hoàng hậu, họ nhất định muốn đi vào!" Lưu Thúy vẫn trông chừng ở bên cạnh Nạp Lan Tĩnh, nghe thấy Nạp Lan Tĩnh tỉnh lại, vội vàng bưng nước tới, hiện nay Nạp Lan Tĩnh nằm suốt ngày như vậy, lúc này trên người cũng nổi lên chút nóng nảy, ngày thường phải uống nhiều nước, cũng có chỗ tốt, thấy môi Nạp Lan Tĩnh bị nứt nẻ đến rách, nên muốn thấm ướt nó giúp nàng!

"Hả?" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhíu mày một cái, nhìn mặt trời hình như sắp xuống núi, khoảng thời gian lúc hoàng hôn không phải là thời gian tốt để thăm người bệnh, nghĩ đến Mạnh Vi chắc là có mục đích khác, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhấp một hớp nước, khó khi tỉnh lại được, dĩ nhiên là muốn làm một ít chính sự, "Lưu Thúy đỡ ta đứng lên, ngược lại ta thật muốn đi ra ngoài xem một chút!" Nạp Lan Tĩnh cắn răng, có lẽ bởi vì trong miệng quá khô rồi, lời này nói ra một chút cũng nói không lưu loát!

"Tiểu thư, hiện tại thân thể người như vậy, chờ Vương Gia trở lại, nhóm người Hoàng hậu này sẽ rời đi thôi!" Lưu Thúy nhìn dáng vẻ này của Nạp Lan Tĩnh, đau lòng vô cùng, mặc dù tức giận nhóm người Mạnh Vi cố tình gây chuyện, nhưng cuối cùng Mạnh Vi cũng là chủ tử của các nàng, không nói gì được!

"Không sao, đoán rằng Mạnh
Vi cũng có ý định khác, chẳng bằng để cho nàng ta nhìn một chút, cho hết hy vọng!" Nạp Lan Tĩnh nói được một lúc, cũng ho ra tiếng, tay dùng khăn che môi, Lưu Thúy vội vàng bưng nước tới, để Nạp Lan Tĩnh uống nhiều một chút, sẽ thấy tốt hơn!

Thấy Nạp Lan Tĩnh tâm ý đã quyết, Lưu Thúy cũng không tiện nói gì, đỡ Nạp Lan Tĩnh đứng dậy, nhưng mà vẫn chọn chiếc áo cổ cao một chút, dù sao sợ chuyện Nạp Lan Tĩnh bị thương, sẽ bị người nhìn thấy!

"Lấy giúp ta thêm Tú Hoa Châm nữa!" Nạp Lan Tĩnh để Lưu Thúy đỡ mu bàn tay, trước mặt cũng thấy choáng váng vô cùng, giống như là một trận gió cũng có thể thổi bay nàng!

"Tiểu thư tìm châm này làm cái gì?" Lưu Thúy thấy dáng vẻ Nạp Lan Tĩnh như vậy, ngay cả đứng ở cũng có chút khó khăn, lúc này dùng Tú Hoa Châm sợ rằng sẽ làm mình bị thương!

"Hiển nhiên là có chỗ dùng, ngươi cứ lấy tới đây!" Nạp Lan Tĩnh nói một câu, hình như cũng phải nghỉ ngơi thời gian rất lâu, âm thanh càng thêm mềm nhũn, mặc dù Lưu Thúy không hiểu, nhưng vẫn lấy tới cho Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh giấu ở trong tay áo, cũng là dựa vào Lưu Thúy đi ra ngoài, thân thể của nàng nhẹ bẫng, mỗi một bước cũng khiến cho nàng chảy không ít mồ hôi!

"Gặp qua Hoàng hậu nương nương!" Lưu Thúy vén bức rèm che cùng Nạp Lan Tĩnh chậm rãi đi tới, Nạp Lan Tĩnh cố gắng chống thân thể, cố hết hơi sức, nâng cao âm thanh, chỉ là mặc dù trên miệng nàng thi lễ với Mạnh Vi, nhưng ngay cả đầu cũng không có rủ xuống!

"Tiểu thư!" Thu Nguyệt nghe được giọng nói của Nạp Lan Tĩnh, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy bộ dáng xiêu vẹo chỉ chực đổ của Nạp Lan Tĩnh, lòng căng thẳng, vội vàng cùng Lưu Thúy một trái một phải đỡ Nạp Lan Tĩnh, cũng không đợi Mạnh Vi nói chuyện, vội vàng đỡ Nạp Lan Tĩnh ngồi ở trên ghế!

"Coi ngươi kìa, thân thể đã không được khỏe mà còn cố mấy cái nghi thức xã giao này làm cái gì!" Mạnh Vi thấy Nạp Lan Tĩnh không để nàng ở trong mắt như vậy, trong lòng mang theo nồng đậm không vui, nhưng trên mặt cũng không có biểu lộ ra, nghe 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện