Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Hả? Đúng là kì lạ, vừa đúng lúc không có gì, có thể nhìn một chút!" Nạp Lan Tĩnh bị người này chọc cười, cái gì đi bái phỏng người khác, ngay cả tục danh đều của mình cũng không nói, hơn nữa, không biết lai lịch người này, Nạp Lan Tĩnh tự nhiên sẽ không cho hắn đi vào, nói trắng ra là, người nọ cố ý khiến Nạp Lan Tĩnh đi ra!

"Cũng tốt!" Cung thị gật đầu một cái, khi mới tới nhìn sắc mặt Nạp Lan Tĩnh không, hôm nay đã có thêm tinh thần, đi dạo cũng có chỗ tốt, bà định đứng lên, cùng nhau đi ra ngoài!

"Vũ Nhi ngươi tạm thời ở chỗ này chờ, một lát chúng ta trở lại!" Cung thị nhìn Vũ Nhi định đứng dậy, không khỏi nói một câu!

Nạp Lan Tĩnh nâng mắt, nhìn Cung thị khẩn trương như vậy, sợ là trong bụng Vũ Nhi đã có gì rồi, tuy nói Vũ Nhi đẻ non, nhưng đã hơn nửa năm, nàng cùng anh tình cảm cũng tốt như vậy, cũng là hợp tình lý, trong lòng Nạp Lan Tĩnh thoáng qua một tia chán nản, chỉ là nụ cười trên mặt càng sâu, nghĩ đến Cung thị sợ mình khổ sở, mới giấu chuyện này đi, nàng càng không thể biểu hiện ra, khiến Cung thị cùng Vũ Nhi lo lắng!

"Đúng vậy a, tẩu tẩu, ta cùng với mẫu thân đi một chút sẽ trở lại, lần này người tay chân vụng về, còn làm phiền tẩu tẩu giúp một tay!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, như không đoán được tâm tư Cung thị!

Vũ Nhi cũng không tiện từ chối, không khỏi đồng ý, nàng đi ra ngoài lâu như vậy, thân thể có chút mệt mỏi, cũng không thể gắng gượng!

Chờ Nạp
Lan Tĩnh cùng Cung thị đi tới cửa, nhìn một nam tử tay dắt dây cương, đưa lưng về phía bọn họ, chỉ là Nạp Lan Tĩnh nhìn bóng lưng này rất quen thuộc, "Không biết!" Nạp Lan Tĩnh mở lời, vừa mới nói hai chữ, người nọ đột nhiên quay đầu lại, lời Nạp Lan Tĩnh vừa đặt nơi đầu môi, cũng không khỏi nuốt trở vào, không ngờ lại là Tương Bình Vương, không trách được hắn không báo tục danh, sợ nói thân phận của mình, Cung thị không chịu nhìn hắn!

"Hinh Nhi, ta đã trở về!" Ánh mắt của Tương Bình Vương thẳng tắp nhìn Cung thị, giống như trong trời đất này chỉ có hai người bọn họ, giọng Tương Bình Vương có chút khàn khàn, nghe kĩ càng, còn có mấy phần nghẹn ngào! Nhìn môi cũng không có nửa phần đỏ, trên mặt cũng treo một lớp bụi!

"Thỉnh an Vương Gia!" Cung thị rũ mắt xuống, trên mặt có mấy phần phức tạp, bà hơi khẽ nhún người, trong giọng nói mang theo vài phần xa lánh! Nụ cười vừa rồi, vô ảnh vô tung biến mất!

"Nàng còn ở oán trách ta?" Giọng Tương Bình Vương mang theo mấy phần run rẩy, chờ đợi trong mắt không che giấu chút nào, ban đầu hắn cho là lấy được ngôi vị hoàng đế, liền có thể lấy được Cung thị, có thể không cần bị chia rẽ, hắn liền thiết kế, vì để cho Nạp Lan Diệp Hoa cùng Cung thị hòa ly, nhưng cố tình mọi chuyện lại đi theo hướng khác, kết quả mặc dù của Cung


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện