Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sắc mặt Thượng Quan Tầm trầm xuống, "Lâm công tử, thật sự rất đúng dịp!" Lạnh lùng đáp một tiếng, không có một tia quen thuộc!

Nạp Lan Tĩnh nhàn nhạt cười một tiếng, nàng biết hắn nhất định sẽ xuất hiện, mình cố ý sai ám vệ nhìn thật kĩ, bất luận kẻ nào cũng không thể đến gần Vương phủ, người này mất tâm tư muốn gặp mình hoặc Kiếm Thiếu Niệm, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy!

"Nếu Thượng Quan công tử còn có việc, vậy liền không quấy rầy!" Nạp Lan Tĩnh yêu kiều đứng dậy, không nhìn người nọ một cái, một chút tò mò cũng không có!

"Được, phu nhân đi thong thả!" Thượng Quan Tầm gật đầu một cái, nhìn Nạp Lan Tĩnh không có ý bộc lộ gì, cẩn thận như vậy, không khiến cho Thượng Quan Tầm hoài nghi, hắn nghĩ Nạp Lan Tĩnh cũng không hi vọng chuyện này truyền ra, hắn cũng không gọi Nạp Lan Tĩnh là Vương phi!

Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, có chút chuyện ở đây không tiện nặng lời, Thu Nguyệt đỡ Nạp Lan Tĩnh cất bước đi, khi thân thể Nạp Lan Tĩnh lướt qua người, hắn vẫn không nhịn được!

"Vị phu nhân này, chẳng biết tại sao lại rất quen mắt, chẳng lẽ chúng ta đã từng gặp qua?" Lâm công tử nói, trong giọng nói mang theo mấy phần hồ nghi, xoay người, nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh, không để ý tới Thượng Quan Tầm!

Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, đây cũng là cách tiếp cận nha, chỉ tiếc lấy cớ quá vụng, Nạp Lan Tĩnh quay đầu lại, hơi câu khóe miệng, "Không nói cũng nhìn không ra, công tử nhắc tới cũng cảm thấy quen, lần trước chính là công tử, đuổi theo đạo tặc thiếu chút nữa xông vào xe ngựa của chúng ta!" Nạp Lan Tĩnh châm chọc cười một tiếng, nói không hiểu rõ, lại cứ nhìn nàng thản nhiên, nhưng lại không để lại dấu vết tiết lộ một ít tin tức cho Thượng Quan Tầm!

"Phu nhân chê cười rồi!" Người nọ cười khan một tiếng, mắt y như rắn độc, không khỏi híp lại!

"Hôm nay trong phủ còn có chuyện, liền rời đi trước!" Nạp Lan Tĩnh cáo từ, mang theo vài phần không quan tâm, mấy phần ngạo
mạn, không đợi Lâm công tử nói gì, trực tiếp rời đi, không một tia lưu luyến!

Lâm công tử nhìn bóng lưng Nạp Lan Tĩnh, không khỏi cười lạnh một tiếng, phần môi hắn mang theo vài phần ác độc, chỉ là một nữ nhân, hắn phải nhìn một chút nàng còn có thể lật trời được không!

"Hôm nay ta còn có chuyện, ngày khác sẽ cùng Thượng Quan công tử gặp lại!" Cả người đều hướng nhìn Nạp Lan Tĩnh rời khỏi, tay hơi hướng về sau ôm quyền, coi như thông báo một tiếng, liền bước nhanh rời đi, căn bản không để Thượng Quan Tầm ở trong mắt, hắn tới Kinh Thành tra được Thượng Quan Tầm cùng Nạp Lan Tĩnh có chút vấn đề, mới lập mưu để Thượng Quan Tầm tới Kinh Thành, lợi dụng hắn gặp mặt Nạp Lan Tĩnh với Kiếm Thiếu Niệm, dù sao nếu lợi dụng quan viên trong triều sẽ khiến người bên cạnh chú ý, nhưng hắn chỉ là Thương Hộ, cho dù chết đi, cũng không ai phản ứng!

Thượng Quan Tầm không khỏi nhíu mày, thương nhân dĩ nhiên phải có sức quan sát bén nhạy, hắn không thể không hoài nghi mục đích thực sự của Lâm công tử, hắn không tin, đuổi theo đạo tặc thật có thể đuổi kịp xe ngựa Vương phủ, nhìn ánh mắt kia, mục đích của hắn rõ ràng chính là Nạp Lan Tĩnh, Thượng Quan Tầm hơi híp mắt, cũng xoay người rời đi!

"Tiểu thư, bên ngoài có người đi theo!" Lên xe ngựa, Thu Nguyệt nhỏ giọng nói với Nạp Lan Tĩnh, hơi nghiêng người, nghe động tĩnh bên ngoài!

"Cho xe ngựa nhanh lên chút!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, trên mặt không có một tia hốt hoảng, coi như tới gây chuyện, mặt nhìn, Nạp Lan Tĩnh muốn xe ngựa


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện