Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

** Đôi lời: Do Tương Bình Vương cùng Cung thị đều đã có tuổi nên khi dịch Tà sẽ để ngôn xưng là ông, bà. Khi nào họ nói chuyện với nhau mới ta - nàng nhé.

"Càn rỡ!" Nạp Lan Tĩnh quát lạnh một tiếng, nàng nhìn đến những người này hình như sợ mình giết kiếm Thiếu Phong, trên mặt nàng hiện lên mấy phần ý cười, mình sẽ không để cho Kiếm Thiếu Phong chết đi dễ dàng như vậy, mình muốn hắn sống thật khỏe mạnh, để cho hắn chịu khổ cực nhân gian, có lẽ chết đối với hắn mà nói cũng là một loại giải thoát!

Suy cho cùng Thái hoàng Thái hậu che giấu thực lực của mình quá lâu, những người này đâu phải đối thủ của nhóm ám vệ, chỉ trong chốc lát toàn bộ ngã xuống đất, "Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì!" Vào lúc này Kiếm Thiếu Phong mới cảm thấy rất sợ hãi, hắn chưa bao giờ biết, đến tột cùng trong lòng Nạp Lan Tĩnh nghĩ cái gì!

"Hoàng thượng cần gì khẩn trương, cũng chỉ là giúp Hoàng thượng bỏ đi mấy thứ dư thừa trên người mình thôi!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, cũng không đợi Kiếm Thiếu Phong nói gì, hơi khoát tay áo, nhóm ám vệ đã mang theo Kiếm Thiếu Phong rời đi!

Hai mắt Kiếm Thiếu Phong mở thật to, hắn trong lúc giật mình hiểu Nạp Lan Tĩnh muốn làm gì mình, nàng làm sao dám, cuối cùng trong lòng Kiếm Thiếu Phong không thể tin được, tịnh thân ( biến thành thái giám) cho một Hoàng đế, quả thực mới nghe lần đầu, hắn muốn lớn tiếng kêu cứu, thế nhưng nhóm ám vệ cũng không cho hắn cơ hội, trong nháy mắt khi hắn há mồm, thế nhưng kéo lên y phục của hắn, chặn miệng hắn lại, Nạp Lan Tĩnh ngay cả nhìn lâu một chút cũng không muốn bố thí cho Kiếm Thiếu Phong, bây giờ Nạp Lan Tĩnh, tay cầm binh quyền, nói chuyện có thể so với thánh chỉ, dù hôm nay nàng thật sự giết Kiếm Thiếu Phong, thì có ai dám nói nửa chữ không!

"Gặp qua Vương phi nương nương, Thái hoàng Thái hậu chính là biết được ngài muốn đi qua, phân phó lão nô chờ ở chỗ này!" Đến bên ngoài Từ Ninh cung, Hoa ma ma liền chào đón từ phía xa!

"Làm phiền ma ma rồi!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, thu lại toàn bộ lệ khí trên người mình, nhìn trên mặt rõ ràng là một nữ nhân nhẹ nhàng uyển chuyển, nếu không phải biết được tính tình của nàng, ai cũng không nghĩ tới trên tay của nàng cũng đã dính đầy máu tươi!

Vào Từ Ninh cung, ngược lại rất an tĩnh, nhóm cung nhân đều chờ ở bên ngoài, trong đại điện nhàn nhạt mùi đàn hương, không khỏi nhiều hơn mấy phần yên tĩnh!

"Nhìn xem, Ai gia đã nói rồi, tất nhiên Tiêu Dao Vương phi sẽ đến rồi!" Thái
hoàng Thái hậu ngồi ở chủ vị, cười nhẹ nhàng, nghe tiếng động, không khỏi nhìn về phía Cung thị ngồi một bên nói!

"Thái hoàng Thái hậu thánh minh!" Cung thị gật đầu một cái, cười nhạt đồng ý!

Chiếu vào trong mắt Nạp Lan Tĩnh chính là hình ảnh quỷ dị như vậy, lúc này Thái hoàng Thái hậu đang cùng Cung thị gương mặt tươi cười, "Gặp qua Thái hoàng Thái hậu, gặp qua mẫu thân!" Nạp Lan Tĩnh hơi phúc phúc, lễ này cũng là làm chu toàn!

Nhưng lúc này Cung thị vốn chịu không nổi một lễ này của Nạp Lan Tĩnh, dù sao thân phận của Nạp Lan Tĩnh không chỉ là con gái của bà, càng là Vương phi của Đại Dung, nhưng Cung thị cũng không có đứng dậy, thản nhiên đáp ứng Nạp Lan Tĩnh hành lễ, không tiếng động nói cho Thái hoàng Thái hậu, lúc này giang sơn có lẽ của họ Kiếm, nhưng có thể làm chủ cũng không phải là người của Kiếm gia, chính là đang cảnh cáo Thái hoàng Thái hậu đừng nên đánh chủ ý gì!

"Thế nhưng mau mau đứng dậy!" Thái hoàng Thái hậu hình như không có hiểu ý tứ của Cung thị, trên mặt vẫn là nụ cười như cũ, rút đi sắc bén trong dĩ vãng, thế nhưng nhiều hơn mấy phần hiền hậu, "Ai gia già rồi, thực lại thích náo loạn!" Bà hơi lắc đầu một cái, trên mặt lại nhìn Nạp Lan Tĩnh, "Ai gia nhớ mẫu thân ngươi cũng cũng từng có một thời như ngươi vậy, lúc ấy trong kinh thành nổi danh là cay mỹ nhân, trừ ngoại tổ phụ ngươi ra, thế nhưng không người nào có thể chế phục được mẫu thân ngươi, cho dù có vào cung, nhưng cho tới bây giờ cũng không giống ngươi quy củ hành lễ như vậy!" Thái hoàng Thái hậu giống như đang hồi tưởng lại đoạn thời gian dĩ vãng này!

Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, Cung thị là tướng môn chi hậu (con cháu nhà tướng), dĩ nhiên là mang theo phong thái của nhà tướng, hơn nữa múa được một tay roi tốt, không để bất luận kẻ nào ở trong mắt cũng là bình thường, chỉ là Nạp Lan Tĩnh cũng không có trả lời, Thái hoàng Thái hậu nói như vậy, tất nhiên còn có đoạn sau, nàng ngược lại không vội, cũng muốn nhìn một chút Thái hoàng Thái hậu có chủ ý gì!

"Ai gia nhớ lúc ấy, Thử nhi đối với ngươi để tâm, khi đó Ai gia


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện