Uống trà đến muốn no luôn rồi vẫn chưa thấy lão bản đến.
Một canh giờ trôi qua.
Nam nhân ăn mặc sặc sỡ dẫn đường cho họ lúc nãy chấm mồ hôi liên tục, thấp thỏm ngó ra cửa sợ bị trách tội.
Có lẽ lão bản bận việc nên đến trễ rồi, xin nữ lang lượng thứ.
Hắn cố gắng nói đỡ.
Chỉ là đợi một lúc thôi mà, không sao.
Nghe Tư Uyển nói vậy, nam nhân thở phào một cái.
Nhưng một canh giờ không còn là một lúc đâu nữ lang à.
Cao Việt nói.
Vậy sao.
Tư Uyển phối hợp, hơi châu mày lại có vẻ mất hứng.
Dù không biết ba người họ tính cách như thế nào nhưng chỉ cần là người Yun Phong phái đến chắc chắn không nên chọc.
Cũng may là lão bản ở đây cũng vừa đến, nếu không có người bị dọa ngất xỉu rồi.
Ây da, lão bản nhà tôi đây rồi.
Nếu đánh giá về diện mạo bên ngoài của lão bản này, từ đầu tiên Tư Uyển nghĩ đến có lẽ là đẹp, rất đẹp.
Bản thân chưa từng nhìn thấy người nào đẹp đến mức như tiên hạ phàm như vậy.
Tư Uyển đứng dậy muốn chào hỏi khi thấy đối phương tiến đến nhưng không ngờ bị hắn cho ăn bơ.
Ha ha, nữ lang mời ngồi.
Nam nhân ăn mặc sặc sỡ chỉ biết cười gượng, tìm chủ đề giải vây.
Giới thiệu với nữ lang, lão bản của Hồng Ngân lầu ngài ấy tên là Gia Ý.
Sau đó hắn quay sang nói với lão bản.
Đây là Lưu nữ lang mà tướng quân cử đến thay Mã đại nhân xử lý công việc.
Ừm.
Gia Ý chỉ trả lời cho có lệ.
Đoan trang uống một ngụm trà, Gia Ý nói.
Tần, ngươi đi mang sổ sách hai tháng nay đến đây.
Nói xong thì tiếp tục uống trà, chẳng thèm nhìn Tư Uyển lấy một cái.
Khả năng giải quyết công việc của Tư Uyển quả thật rất cao, một chồng sổ sách lớn chỉ mất nửa canh giờ đã xem và hiểu được toàn bộ.
Hai tháng không có người quản lý nhưng sổ sách đều được ghi chép rất tỉ mỉ, không có một sai sót.
Ngươi vất vả rồi.
Không dám nhận.
Có vẻ cả hai không hợp nhau cho lắm nhưng khi kết hợp lại hiệu quả công việc có thể nói là rất lớn.
Gia Ý đem tình hình ở Hồng Ngân lầu nói sơ lược lại, Tư Uyển dựa vào đó đưa ra cách giải quyết cho từng việc.
Việc nhỏ thì lập tức giải quyết, những việc không quyết định được sẽ ghi chép lại rồi đưa đến cho Yun Phong định đoạt.
Đến khi tối muộn thì cũng xong việc, Tư Uyển nói lời cáo từ với Gia Ý chuẩn bị trở về.
Lý Nhị, ngươi ra ngoài chờ ta.
Lão bản...lão bản...
Tư Uyển có chút không kiên nhẫn.
GIA Ý.
Tư Uyển thành công kéo ánh mắt của Gia Ý từ ngoài cửa lại.
Có chuyện gì sao?
Tư Uyển đột nhiên nở nụ cười hoàn hảo.
Có chuyện này ta cần phải nói với ngươi.
Từ khi gặp mặt đến giờ, khi nói chuyện, ngươi chưa từng đối mặt với ta lấy một lần.
Vì thế nên ta hy vọng...!
Nói tới đây, Tư Uyển thả chậm câu nói lại.
...ngươi đừng nhìn chằm chằm thuộc hạ của ta như thế nữa được không.
Câu nói như trúng tim đen của Gia Ý, mặt có chút biến sắc nhưng nhanh chóng hồi phục lại, hắn lập tức chuyển chủ đề.
Để để ta tiễn nữ