Đến bữa trưa, mọi người đang ăn cơm thì Chu Ân chạy vào, trên tay còn cầm theo gói lớn gói nhỏ đủ thứ điểm tâm.
Ta vất vả đứng xếp hàng cả buổi sáng mới mua về được đó, cửa hàng bán điểm tâm này rất có tiếng đấy.
Chu Ân đem điểm tâm ra mời mọi người, tự hào khoe về thành tích của mình.
Tư Uyển lấy một miếng bánh ngọt có màu vàng óng rất đẹp mắt lên ăn thử: Đúng là rất ngon, không biết thứ chua chua bên trong là gì.
Bỗng Tư Uyển trực nhớ ra một việc.
Huynh cả buổi sáng đi xếp hàng mua điểm tâm, vậy ai đưa sổ sách đến Hồng Ngân lầu?
Chu Ân đang ăn điểm tâm, rất tự nhiên đáp.
Cô không cần lo, ta nhờ Lý Nhị mang đến đó rồi.
Tư Uyển nuốt một ngụm nước bọt, không thể tin vào tai mình nữa.
Ta có nghe lộn không, huynh để Lý Nhị đi đến đó?
Ừ.
Cơm nước gì đó bây giờ hết quan trọng rồi.
Tư Uyển vội ra khỏi nhà ăn.
Lưu Khắc Huân theo sau khó hiểu hỏi.
Có chuyện gì mà nàng lo lắng đến vậy?
Chuyện nói ra rất dài, có thời gian sẽ kể cho người nghe tường tận.
Bây giờ quan trọng là đưa Lý Nhị về cái đã.
Đưa huynh ấy ra khỏi hang sói...
Hai người họ vừa đi vừa nói, ra đến cửa tiểu viện thì trùng hợp gặp Lý Nhị từ ngoài bước vào.
Tư Uyển nhìn trên ngó dưới, thấy Lý Nhị không có sứt mẻ miếng nào thì dò hỏi.
Huynh mới từ Hồng Ngân lầu về sao?
Lý Nhị bình thường kiệm lời, lúc này chỉ gật đầu đáp lại.
Không bị gì chứ?
Câu hỏi có chút kỳ lạ, Tư Uyển lập tức chuyển chủ đề.
Ý ta là Gia Ý có nhờ huynh chuyển lời gì cho ta không?
Không.
Ta đưa xong sổ sách thì lập tức về...
Nhìn theo Lý Nhị rời đi, Tư Uyển vẻ mặt thần bí hỏi Lưu Khắc Huân.
Công tử, người có cảm thấy Lý Nhị huynh ấy đang nói dối không?
Không phải quá rõ ràng rồi sao, Lý Nhị là người không biết cách nói dối, mấy chữ ta đang nói dối đều viết rành rành trên mặt hắn rồi còn gì.
Còn bây giờ, nàng nói mọi chuyện cho ta nghe được rồi chứ.
Tư Uyển thở dài, kể lại mọi chuyện cho Lưu Khắc Huân nghe.
Gia Ý từ sớm đã bước vào môi trường sống phức tạp, còn Lý Nhị thì...đúng là đưa đang cừu non vào hang sói.
Theo như nàng nói, cùng cử chỉ kỳ lạ của Lý Nhị thì chắc chắn ở Hồng Ngân lầu đã xảy ra việc gì rồi.
Nếu nói đến việc gì đã xảy ra với Lý Nhị thì phải quay lại trước đó vài canh giờ.
Lý Nhị đưa sổ sách đến, vì buổi sáng nên Hồng Ngân lầu cửa chính vẫn đóng kín.
Hắn gõ cửa, nói với gia đinh là muốn gặp lão bản của họ.
Gia đinh vừa quay người vào trong thì hắn nghe thấy một giọng nói không biết phát ra từ đâu đang gọi hắn.
Ta ở đây này, trên này.
Lý Nhị bước lùi ra ngoài, từ bên ngoài Hồng Ngân lầu nhìn lên