Lý Viên Kỳ cười khổ, quả thật không thể nào qua mắt được một người có y thuật cao minh như Kim Hàn Minh được
“Gần đây ta ngủ không ngon giấc, hơn nữa chân lại tái phát”
Kim Hàn Minh nghe vậy liền nhanh chóng để Lý Viên Kỳ ngồi xuống ghế, bản thân đưa tay bắt mạch cho Lý Viên Kỳ, mạch tượng của y không có gì đáng ngại chỉ là do bệnh cũ tái phát dẫn đến không thể ngon giấc được
“Gần đây ngươi không nên dùng những thứ có tính hàn còn có không nên ra ngoài khi trời khuya có biết hay không, ta sẽ kê một đơn thuốc mới cho ngươi”
Kim Hàn Minh căn dặn sau đó liền viết đơn thuôc sai người đi sắt ngay lập tức cho Lý Viên Kỳ uống
“Gần đây ta nghe nói ngươi qua lại với hai huynh đệ kia”
Kim Hàn Minh mặc dù ít ra khỏi phủ nhưng không phải chuyện gì hắn cũng không biết nhất là tin tức về Lý Viên Kỳ, trong kinh gần đây truyền không ít tin tức về việc hai hoàng tử đang tranh giành loi kéo Lý gia về phía mình mà điển hình nhất là vị tướng quân trẻ tuổi Lý Viên Kỳ
“Ta chỉ cùng bọn họ dùng cơm, ngươi cũng biết bọn họ thân phận cao quý ta chỉ là thần tử, đương nhiên không thể kháng mệnh được”
Lý Viên Kỳ nói, quả thật là như vậy, thân là thần tử y không thể kháng mệnh được hơn nữa y vẫn tin rằng hai người kia nhất định sẽ không tổn thương đến y, nhưng có lẽ y đã quá đặt nặng vị trí của bản thân mình trong lòng hai người kia rồi, để sau này khi nhận ra y cảm thấy bản thân thật nực cười biết bao
“Dù thế nào cũng phải cẩn thận, bọn họ không còn như xưa nữa”
Kim Hàn Minh nhắc nhở, một lúc sau người hầu cũng mang thuốc vào Kim Hàn Minh liền tự tay bưng cho Lý Viên Kỳ uống, Lý Viên Kỳ ngoan ngoãn mà uống hết chén thuốc, mấy năm qua đã uống không ít bây giờ uống thêm thì có làm sao đâu
“Ngày mai ngươi có tham gia săn bắn không”
Kim Hàn Minh lắc đầu, hắn không thích cạnh tranh với người khác hơn nữa kết quả cũng đã rõ ngoài huynh đệ Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn ra còn ai có thể thắng được đây
“Ta không thích nơi ồn ào; ngày mai ta sẽ ở bên cạnh Nam hậu, đến lúc đó sẽ có thời gian quan sát ngươi hơn, ta chưa thấy bệnh nhân nào khiến cho đại phu phải đau đầu như ngươi”
Mặc dù lời nói là trách móc nhưng trong lòng Lý Viên Kỳ biết Kim Hàn Minh là quan tâ m đến mình, mấy năm qua hắn luôn nghĩ cách giúp cho chân của y nhìn như không có gì, hoàn toàn ổn nhưng chỉ có hắn mới rõ để có thể đi lại y đã chịu đau đớn thế nào trong suốt mấy năm qua
Kim Hàn Minh căn dặn Lý Viên Kỳ cả buổi mới chấp nhận để cho Lý Viên Kỳ trở về, còn căn dặn kỹ càng không xót một chi tiết nào, Lý Viên Kỳ nghe đến đau đầu, quả thật đại phu ai cũng nói nhiều như vậy sau
Ngày hôm sau rốt cuộc cũng đến lễ săn bắn, tiếng trống và tiếng còi báo hiệu bắt đầu, Lý Viên Kỳ đứng phía sau Hàn Mẫn mà nhìn những người bên dưới bắt đầu tham gia săn bắn, không ngoài dự đoán hai huynh đệ Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn vừa mới bắt đầu đã liên tục bắn trúng rất nhiều mục tiêu
Hàn Mẫn ngồi xuống thong thả mà nhấp rượu sau đó nhìn sang Kim Hàn Minh
“Minh nhi hiếm lắm mới chịu đến đây, phụ thân ngươi vẫn khoẻ chứ”
“Bẩm Nam hậu, phụ thân vẫn khoẻ, phụ thân nói đợi người đi Thịnh Hà quốc trở về sẽ tiến cung thăm người”
Hàn Mẵn gật đầu, Hàn Châu cùng Kim Tuấn Hạo cứ