Sau khi ra ngoài Thịnh Long Đế dắt tay Tô Hoàng Hậu cũng đến nơi tra khảo Lệ Hoa.
Bên Trong Phòng
Lưu Thành ngập ngừng , phân vân một hồi rồi nói.
" Hạnh nhi ! Sau này....ta sẽ chịu trách nhiệm với muội ! "
" Hả !? Trách nhiệm gì cơ ? "
Lưu Thành vội kể lại tất cả câu chuyện mà anh hô hấp nhân tạo cho cô.
Hai má Diễm Hạnh đỏ lên như trái cà chua đỏ tròn căng mọng.
Cô vội chùm chăn lên , kêu toáng lên.
" Ây da , Thành ca còn nói ra làm gì ! Làm muội ngượng muốn chết ! Thành ca ra ngoài đi ! "
Lưu Thành cười mỉm , hai má hơi ửng đỏ , khẽ nói mà trong giọng nói có chút ý cười.
" Vậy ca về trước nhé ! Muội nghỉ ngơi , mai ta sang thăm ! "
Thấy Lưu Thành từ tẩm điện cô đi ra , hai tai cứ đỏ ửng hết lên.
Nguyệt Cầm và Dươbg Ca thấy cứ tủm tỉm cười.
Lưu Thành ngượng ngùng , vội nói chữa ngượng.
" Hai...hai ngươi vào chăm sóc cho công chúa , ta về trước.
Mai ta lại qua thăm ! "
Lưu Thành vừa nói xong liền có tiếng gọi vọng từ bên trong tẩm điện.
" Nguyệt Cầm , Dương Ca vào đây.
Ta có việc gấp ! "
Nguyệt Cầm và Dương Ca vội đi vào , thấy Diễm Hạnh vẫn chùm chăn kín đầu.
Nguyệt Cầm vội nói.
" Công chúa , ở đây chỉ có hai người nô tỳ.
Công chúa cứ bỏ chăn ra ! "
Diễm Hạnh bây giờ mới bỏ chăn ra , hai má vẫn cứ ửng đỏ vì ngại.
Diễm Hạnh nói hơi lắp bắp.
" Ta...ta hơi đói rồi ! "
" Để nô tì cho người đem đồ ăn vào ! "
Dương Ca ở lại thay xiêm phục tử tế cho Diễm Hạnh , còn Nguyệt Cầm kêu người chuẩn bị đồ ăn cho cô.
Y phục cô mặc có màu xanh dương , trên áo được thêu Hồ Điệp lớn được đan xen những viên ngọc trai nhỏ được thêu ở viền.
Nguyệt Cầm cho người đem đồ ăn đến cho cô , Nguyệt Cầm giới thiệu từng món một.
" Đây là gà hầm nhân sâm , vịt om tương , gà dương mai luộc , canh bồ câu nhân sâm , vịt cắt lát xào dứa , súp ba chỉ heo hầm tiêu.
"
" Nguyệt Cầm , có món điểm tâm nào không ? "
" đương nhiên là có chứ ạ ! Có bánh hợp cao , phù dung liên tử tô , chá lưu hoa ( thác lưu hoa ).
"
Diễm Hạnh gật gật đầu , Dương Ca gắp những món ăn lia lịa cho cô.
Nguyệt Cầm rót thêm cho cô tách trà Kỳ Môn Hồng Trà để khi ngấy uống sẽ bớt ngấy hơn.
Ở bên tẩm điện của Thịnh Long Đế , Lệ Hoa hai tay bị trói.
Tóc xõa lả lơi , trên chiếc áo trắng dành cho phạm nhân có những vết đỏ chi chít do tra tấn mà ra.
Khuôn mặt thanh tú đó giờ đã không còn như xưa , giờ trong đôi mắt ấy chỉ còn là những rối loạn , không còn gì