A Đào được tắm rửa bằng nước nóng rồi được đỡ ra bàn ăn của Diễm Hạnh.
A Thu bê bát cháo tôm , Diễm Hạnh đỡ lấy múc một thìa cháo thổi nhẹ rồi đưa lên miệng A Đào.
" Công chúa...như vậy không hợp phép tắc ! "
" Ta là công chúa , ta ra lệnh cho ngươi phải ăn ! "
A Đào dè dặt ăn từng muỗng cháo , rồi nhìn Diễm Hạnh , người con gái mới chỉ 14 tuổi nhan sắc chưa thể gọi là rực rỡ nhưng vẫn tỏa ra nét yêu kiều quý phái.
" Ngươi nhìn ta làm gì ? Mau ăn cháo đi ! "
" Dạ..."
Diễm Hạnh sau khi xúc cháo cho A Đào xong mới khẽ hỏi.
" Mọi chuyện là như thế nào ? Ngươi được Phỉ Ý và A Diêu đỡ về nói là ngươi ngất ngoài bờ suối , quần áo rách ruới.
Đầu tóc rối bời...!"
" Công chúa....người này....nô tì không thể nói....!"
" Là ai mà ngươi không dám nói ? Người của cung Cát Khuê , một chút uất ức cũng không cần nhịn....hay là...ngươi tự nguyện ? "
" Nô tì không có..."
" Vậy ngươi nói đi ? Là ai...? "
" Là....là Tứ A Ca...."
" Tứ huynh !? "
A Đào kể lại tường tận câu chuyện , vừa kể vừa trực trào khóc.
Đến cuối cùng không nhịn được mà khóc nức nở.
Diễm Hạnh đành phải dỗ dành một chút rồi nói tiếp.
" Ở đó...có ai thấy cảnh này không ? "
" Thưa công chúa....có đội thị vệ đi trực để bảo vệ....nô tì cố gắng kêu cứu nhưng...bọn họ lại lơ đi ! "
" Tin đồn Tứ huynh làm chuyện xằng bậy trong cung ta cũng có nghe qua nhưng không dám tin là thật...bây giờ...thì ta tin rồi ! Nguyệt Cầm ! "
" Có nô tì "
" Chuẩn bị cho ta đến lều trại của phụ hoàng ! "
" Công chúa....nô tì không sao...nhưng thanh danh của người....!"
" Bổn công chúa sẽ đi đòi lại công bằng cho ngươi ! Đi theo ta ! "
A Đào bị Diễm Hạnh cầm tay kéo đến trước cửa lều trại.
Triệu Tổng Quản vội thỉnh an , cô chỉ gật đầu rồi quỳ trước lều trại của Thịnh Long Đế.
Cô quỳ xuống khiến thị vệ gác cửa hoảng sợ vội quỳ xuống , Nguyệt Cầm đang quỳ bên cạnh lên tiếng.
" Các ngươi không cần quỳ ! "
Triệu Tổng Quản thấy vậy vội liền vào trong bẩm báo tất cả cho Thịnh