Một tháng sau, thế lực phía Nam tiêu diệt không còn, ngoại trừ Trịnh Tử Long cũng không hề thiếu quan viên Đại Tống nguyện ý vì tân triều mà góp sức lực.
Nam Bắc thống nhất, là thời điểm tổ chức đại điển đăng cơ đã thành.
Trước một ngày, Ô Ân mang theo chúng quan văn quan võ tế đàn bố cáo thiên địa.
Một ngày, hừng đông giờ mẹo. Năm âm thanh thật lớn rõ ràng từ cấm cung truyền ra, phá vỡ sự vắng vẻ của Biện Kinh.
Quan chủ trì điển lễ đi đến trước chính điện, văn võ bá quan đứng ở dưới bậc ngọc của quảng trường rộng lớn tạo thành hai bên, binh lính một thân khoác trọng giáp đứng ở giữa gian đường.
Bốn gã sứ thần cầm trong tay roi dài dẫn đầu ở phía trước lễ đàn, roi dài trên mặt đất, thanh thủy roi dài giống như đánh vào trong lòng người, mỗi người kinh sợ.
Ô Ân mang theo mười hai lưu miện quan, thân miện phục. Miện phục màu đen, ở dưới thường đỏ đậm, trên dưới có hoa văn nhật nguyệt núi sông, hai bên trái phải được thêu hình kim long, bên hông bó buộc mang kim ngọc lớn, bên sườn thắt lưng mang theo loan đao khắc hoa văn hình sói, đủ mặc đồ trắng vớ hắc lý.
Vương công đủ loại quan lại ba quỳ chín lại, hô vang vạn tuế.
Lễ tất, Ô Ân bước vào quốc khánh điện, bước lên thềm, ngồi trên long ỷ.
Quan điển lễ cầm một cái khay trong tay, bên trên là bảo tỳ bảo án, chiếu án, biểu án, bút nghiên. Quan điển lễ đọc hạ biểu, đủ loại quan lại cúi đầu nghe.
Đầu năm Hoành Võ, Ô Ân xưng đế ở Biện Kinh, quốc hiệu là Đại Hạ, niên hiệu là Hoành Võ.
Đại phong cho các chư tướng có công làm Hầu, không ít Tống thần quy thuận cũng được trọng dụng.
Cùng năm, đế hậu đại hôn.
Thảm đỏ từ cửa cung trải dài tới cửa chính của Liễu phủ, dùng trên vạn cấm quân canh giữ ở hai bên đường, mấy trăm người tạo thành một đội nghi thức cùng một đội cổ nhạc từ hoàng cung xuất phát, đi đến Liễu phủ.
Sính lễ mấy ngày trước đã được đưa đến Liễu phủ, vàng hai trăm lượng, bạc mười ngàn hai lượng, khí cụ bằng vàng bạc vài chục cụ, lụa là nghìn thất, an bí văn mã thượng hạng hai mươi thất, ước chừng cũng hai trăm rương lễ hỏi, được xe ngựa chở từng chiếc từng chiếc đến Liễu phủ, làm bách tính nhìn thấy náo nhiệt.
Ngày hôm sau chính thức đón dâu, bên trong thành Biện Kinh mọi người đổ xô ra đường, cho dù có binh sĩ canh giữ nơi đó, cũng không ngăn được sự nhiệt tình của bọn họ.
"Các ngươi có nghe nói không, hoàng hậu là một nữ tử Đại Tống."
Chỉ nhìn xem náo nhiệt hiển nhiên là không đủ, nam tử cùng người bên cạnh trò chuyện một chút.
"Phi phi phi! Cái gì mà nữ tử Đại Tống, hiện tại là nữ tử người Hán, ngươi nói lung tung nhưng cũng đừng liên lụy ta." Lý thẩm tính tình cẩn thận, rất sợ binh lính ven đường nghe được tới bắt người.
"Ngươi sợ cái gì, hiện nay thánh thượng không có lập xuống không chuẩn đề theo quy của tiền triều." Nam tử vẻ mặt không sợ.
"Các ngươi xem xem này, nữ tử thảo nguyên phương Bắc toàn một đám thô lỗ vô lễ, hoàng thượng tất nhiên là thích nữ tử người Hán của chúng ta, ôn nhu hiền lành, cầm kỳ__ __" Nam tử ngậm miệng lại phía trước hắn vài bước có binh lính nhìn chằm chằm vào hắn, còn giống một gã nữ binh.
Thời gian đã đến, quốc trượng Liễu Thiên Thác quỳ tại cửa chính của Liễu phủ cùng đợi nghi trượng đến, Liễu Tích Âm gả cho Ô Ân, hắn sớm đã có dự liệu, vốn dĩ trong nội tâm có chút mâu thuẫn. Nhưng sau khi Ô Ân xưng đế, không nói hai lời