Người dịch: Rabbitlyn
Bản kế hoạch đã được giao, qua hai tuần, hôm qua Đinh Sĩ Lỗi mới trở về, chuyện thứ nhất anh ta làm là ném hai cuốn sổ cho Lí Giang và Trạch Mẫn: "Trạch Mẫn đã dạy hư Tiểu Thời nhà chúng ta rồi, nhìn xem em ấy viết gì này!"
Lí Giang lật xem một lát cười: "Không tồi nha, Triệu Tiểu Thời rất có tiền đồ, chữ viết cũng đẹp, những bản ghi chép này rất hữu dụng. Trạch Mẫn, cậu xem mấy lần là sẽ nhớ ngay."
Trạch Mẫn không có lòng dạ nào để nhớ những thứ này, Đinh Sĩ Lỗi đã kí được hợp đồng với mấy công ty hợp tác, còn bên anh vẫn chậm chạp không thấy có động tĩnh gì, thời gian này chậm hơn rất nhiều so với anh dự đoán. Không nghĩ tới ngày hôm sau, anh lại nhận được điện thoại do Thẩm Lãng Vĩ đích thân gọi tới.
Lúc đó anh đang ở công ty, ba nhân viên mới đang thảo luận công việc, Đinh Sĩ Lỗi đang nói về chuyện quảng cáo, Lí Giang đang liên lạc với người muốn mua trang web, anh nhận điện thoại lập tức che lấy ống nghe, đặt "Cạch" một phát lên bàn làm việc, khiến mọi người sợ tới mức không dám lên tiếng, Trạch Mẫn nói nhỏ: "Thẩm... Lãng... Vĩ!"
Mọi người nín thở, sau đó tiếng hoan hô nổi lên.
Hai ngày sau, Trạch Mẫn, Lí Giang và Đinh Sĩ Lỗi mặc quần áo chỉnh tề đi lên tầng cao nhất tòa nhà Thời Đại. Ngồi trong văn phòng của Thẩm Lãng Vĩ, Trạch Mẫn và Đinh Sĩ Lỗi ngồi cùng một ghế, còn Lí Giang ngồi ghế khác, Thẩm Lãng Vĩ ngồi ở trung tâm, yên lặng lật xem bản kế hoạch, trước mặt mỗi người đều đặt một cốc trà.
Gian phòng này rộng hơn trăm mét vuông, còn lớn hơn so với công ty bọn họ, bên ngoài cửa sổ là trung tâm thương nghiệp phồn hoa nhất thành phố, trong văn phòng treo đầy tranh chữ cổ.
Thẩm Lãng Vĩ lên tiếng: "Tôi đã xem qua bản kế hoạch, tôi muốn nghe các cậu nói thêm nội dung chi tiết."
Lí Giang liếc mắt với Trạch Mẫn và Đinh Sĩ Lỗi: "Thương mại điện tử cạnh tranh rất khốc liệt, lúc đầu chúng tôi muốn kinh doanh thứ khác hoặc chỉ kinh doanh lắp đặt thiết bị, nhưng muốn làm độc lập thì thao tác vô cùng khó khăn, đối tượng khách hàng cũng không vừa tầm, cho nên chúng tôi cho rằng, ở phương diện vật liệu xây dựng, chúng tôi chú trọng B2B(*) làm trụ cột, rồi mới phát triển B2C(**)."
(*) B2B là viết tắt của thuật ngữ Business To Business – mô hình kinh doanh thương mại điện tử trong đó giao dịch xảy ra trực tiếp giữa các doanh nghiệp với nhau. Giao dịch của các công ty với nhau thường được bắt đầu từ các giao tiếp điện tử, trong đó có giao tiếp qua các sàn giao dịch điện tử.
(**) B2C (Business – To – Customer): Thương mại điện tử B2C là chỉ bao gồm các giao dịch thương mại trên Internet giữa doanh nghiệp với khách hàng, mà trong đó, đối tượng khách hàng của loại hình này là các cá nhân mua hàng. Loại hình này áp dụng cho bất kỳ doanh nghiệp hay tổ chức nào bán các sản phẩm hoặc dịch vụ của họ cho khách hàng qua Internet, phục vụ cho nhu cầu sử dụng của cá nhân.
(Nguồn: Facebook Chuyên gia Marketing)
Đã có tiền lệ về trang trí nhà cửa B2B, nhưng tiền lệ này chỉ có người trong ngành mới biết, Thẩm Lãng Vĩ nhìn trúng xu thế phát triển của B2C hơn, ông ta hỏi: "Thao tác B2C như thế nào?"
Trạch Mẫn hiểu rõ phần nội dung này hơn, nhưng vẫn là Lí Giang nói: "Nhu cầu của người mua nhắm nhiều vào thiết bị điện, đồ dùng vệ sinh, đồ dùng nhà bếp..., chúng ta có thể giới hạn phần này cho khách hàng. Về phương diện khác, nhà thiết kế có thể trực thuộc trang web, chúng ta cung cấp dịch vụ tư vấn miễn phí, có báo giá dịch vụ thiết kế, có các sản phẩm đề cử với bọn họ như sàn nhà, gạch men, cùng với một số sản phẩm chỉ có thể mua trên trang web. Nếu khách hàng tự thiết kế nhà, vậy phần trang trí B2B của chúng ta có thể biến thành B2C."
Lí Giang nói xong, Trạch Mẫn liếc anh ta một cái, bổ sung thêm: "Đối tượng của B2C là phần trung cao cấp, tất cả sản phẩm đều có thương hiệu, giá cả sẽ rẻ hơn rất nhiều so với cửa hàng thực thể, trọng điểm phát triển của chúng là sàn nhà, gạch men, lúc đầu sẽ quảng cáo giới hạn khách hàng, sau đó sẽ dần ổn định."
Trạch Mẫn trình bày càng chi tiết hơn, Thẩm Lãng Vĩ nói chuyện với anh hai tiếng, cho đến khi thư kí gõ cửa nhắc nhở hành trình tiếp theo, ông ta mới ngừng cuộc nói chuyện lại.
Thẩm Lãng Vĩ nhìn thời gian, cười nói với ba bọn họ: "Khâu Đức Bạt từng nói một câu, khi không ai muốn vào, chính là lúc cậu ta ra tay mua mấy triệu đầu cơ cổ phiếu, đối với đầu tư mà nói cũng là như vậy. Tối chủ nhật tôi có thời gian, cùng dùng cơm đi."
Ba người liếc nhau, vô cùng vui mừng.
Về công ty, bọn họ lập tức họp ngay, tranh luận kịch liệt, nhân viên bên ngoài văn phòng ngơ ngác nhìn nhau, không ai dám lên tiếng, đến lúc tan tầm ba người mới đi ra, gọi mọi người ăn cơm, mừng công trước.
Nửa tháng tiếp theo, tinh thần của bọn họ tăng vọt, mỗi ngày vô cùng hăng hái. Buổi sáng chưa đến bảy giờ Trạch Mẫn đã dậy rồi, đổi thành anh gọi điện thoại đánh thức Triệu Hữu Thời, buổi tối phải thường hơn mười một giờ anh mới trở về. Bà Trạch thấp tha thấp thỏm, ám chỉ rất nhiều lần, nhưng vẫn không hỏi được rốt cuộc con trai đang làm gì, chỉ có thể nấu canh tẩm bổ cho con.
Cho đến tận tháng năm, Trạch Mẫn mặc áo cử nhân, chính thức tốt nghiệp loại xuất sắc, khoản đầu tư đầu tiên cuối cùng đã đến với công ty Khoa học kỹ thuật Mộc Tử.
Tưởng Phương Dao lén lút lôi kéo Băng Băng đến lễ đường, vội vàng chụp ảnh Trạch Mẫn mặc áo cử nhân, Băng Băng mê mẩn: "Cậu nói xem đại ca mặc áo cử nhân sao lại đẹp trai như vậy. Trường tớ thì nam nữ thiếu cân đối, bọn con trai đã ít, lại toàn lũ xấu trai, nếu đại ca cũng học ở trường tớ thì thật tốt."
Tưởng Phương Dao hếch cằm lên: "Hiện tại cậu mới biết anh ấy đẹp trai sao? Lúc trước cậu nói diện mạo của anh ấy không bằng đồ ăn của cậu mà."
Băng Băng cảm khái: "Sau này mới được mở rộng tầm mắt, tớ hoàn toàn thay đổi rồi."
Lễ tốt nghiệp chấm dứt, Trạch Mẫn đi thẳng ra cửa, Tưởng Phương Dao nhanh tay nhanh mắt kéo Băng Băng chạy ngay phía sau Trạch Mẫn, kéo lấy áo cử nhân của anh: "Đại ca, mời bọn em ăn cơm đi!"
Trạch Mẫn đang gọi điện thoại, quay đầu nhìn thấy Tưởng Phương Dao, sự hưng phấn trên mặt không còn, trong lòng Tưởng Phương Dao khẽ run, lại nhỏ giọng gọi: "Đại ca?"
Trạch Mẫn bỏ tay cô nàng ra, nói với bên đầu kia điện thoại: "Tôi và Đinh Sĩ Lỗi lập tức qua ngay!" Cúp điện thoại, anh cũng không quay đầu lại chỉ nói, "Hôm khác mời bọn em, anh có việc rồi."
Đinh Sĩ Lỗi tăng tốc độ, bụi bay đầy trời, Trạch Mẫn cởi áo cử nhân trên xe, cầm di