"Học trưởng, như thế nào...Ngô..." Một cái hôn cường hãn rơi xuống bao phủ môi mọng của tôi, hắn hung hăng cắn môi dưới, thời dịp tôi bị đau hô một tiếng đầu lưỡi linh hoạt của hắn liền nhập vào trong miệng, tiên quân thần tốc, đối lưỡi tôi hung hăng công kích mang đến một sóng tê dại khoái cảm.
Hắn một bên hung mãnh hôn, một bên đem tôi ném lên trên giường. Hai tay bay nhanh cởi áo ngủ của tôi.
"Tôi rất nhớ em."Hắn than nhẹ. Không nói trước một đường tiến xuống phía dưới, không ngừng mà hôn liếm, tinh tế cắn mút. Tôi chớp mắt ngẩng đầu lên,đen cổ chính mình hướng trong miệng hắn.
Từ trên xuống dưới nhìn thấy vài dấu vết hôn ngân, hắn đôi mắt dần tối, đầu lưỡi liếm đảo quanh, đột nhiên hung hăng cắn một cái.
"A..." Đau quá, tôi kinh ngạc nhìn hắn, nhìn đến hắn vẻ mặt hờ hững, lông mi dài bao trùm con mắt.
"Tôi không phải đã nói, em là nữ nhân của tôi. Trong khoảng thời gian này, không cho phép nam nhân khác chạm vào người em sao?" Tay hắn thuận dấu hôn ấn nhẹ.
"Hiện tại, em nói cho tôi, này là cái gì?" Ngón tay thon dài thuận dấu hôn đi vào no đủ, một phen cầm, rất ôn nhu nhẹ nhàng trêu đùa. Tôi vẻ mặt hắc tuyến, này rõ ràng là ban ngày hắn làm ra, chẳng lẽ chớp mắt hắn liền quên? Một tia cảm giác bất an chậm rãi dâng lên.
"Học trưởng?" Tôi chuyên chú nhìn hắn.
"Tôi không phải học trưởng của em, tôi là chủ nhân của biệt thự này." Nhìn bạc môi trong suốt của hắn uyển chuyển nói ra, khiến tôi vẻ mặc thêm hắc tuyến, khó có thể tin.
"Học trưởng, anh đừng nói giỡn." Tôi cố gắng gợi lên vẻ tươi cười để an ủi nỗi bất an trong lòng.
"Chẳng lẽ anh muốn nói cho em, anh không phải Bạch Kỳ, mà là huynh đệ song sinh của
hắn, tên của anh gọi là Bạch Lân?" Làm ơn đi, ai tin chứ? Làm fan của hắn một thời gian dài, tôi tốt xấu gì cũng đem toàn bộ thông tin của hắn nhìn một lần. Chưa từng nghe nói hắn còn một cái huynh đệ song sinh.
Hơn nữa, sinh nhật Bạch Kỳ lần trước, huynh đệ song sinh của hắn cũng phải xuất hiện mới đúng nhưng là cả buổi không có nhìn đến thân ảnh của hắn.
"Một đêm kia, không phải tôi ở chung một chỗ với em, cùng mừng sinh nhật tôi?" Âm thanh thấp tuần vang lên bên tai, nhẹ nhàng một hơi nói.
"Chúng ra khác biệt lớn nhất là tiếng nói, chẳng lẽ em nghe không hiểu?" Lỗ tai mẫn cảm bị gió thổi qua, một cái giật mình làm tôi toàn thân cứng ngác.
Hắn ngậm vành tai tôi, chậm rãi cắn mút.
"Tiểu lẳng lơ, tôi thực nhớ thịt huyệt của em, tưởng niệm "hắn" kẹp chặt dương vật của tôi, còn có không ngừng hút gậy thịt đến cực hạn vui thích, em muốn tôi sao?" Đầu lưỡi mạnh tiến vào lỗ tai.
"Ngô..." Tôi sợ tới mức thét lên một tiếng, môi đỏ mọng bị hắn gắt gao che.
"Muốn biết Bạch Kỳ vì cái gì tuyển em làm bạn gái sao?" Tiêng nói thập phần dễ nghe dụ hoặc bên tai tôi, tôi như bị mê hoặc gật đầu.