Liệt Diễm tiếp tục nói:
- Hiện tại ngươi cần phải gắng sức tu luyện cách khống chế luồng Âm Dương lốc xoáy của bản thân, cũng chính là khống chế Song Hỏa Hệ Ma Lực. Sau khi có được Âm Dương lốc xoáy, ngươi tùy thời có thể đem Ma lực bản thân biến thành Bính Hỏa Hệ hoặc là Đinh Hỏa Hệ, làm cho chính mình trở thành một Đơn hệ Ma sư, có thể cùng lúc sử dụng Song Hỏa Hệ. Nhưng muốn làm được chuyện này cần bản thân ngươi phải có được lực khống chế cường đại mới có thể vận dụng tùy ý được. Nếu vận dụng tốt, ở những thời điểm bất đồng có thể sử dụng ra các hỏa diễm có thuộc tính tương ứng, sẽ giúp ngươi có được năng lực ứng biến mạnh hơn các Âm Dương Ma Sư bình thường, nhưng nếu khống chế không tốt, ngược lại sẽ ngăn cản ngươi phát huy ma lực. Bởi vậy, sau này kho tu luyện, ngoài việc tăng lên ma lực, cũng phải bắt đầu tu luyện việc khống chế Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể.
Cơ Động hỏi:
- Làm thế nào mới có thể khống chế được Âm Dương lốc xoáy?
Liệt Diễm mỉm cười:
- Thật ra cũng không khó, khống chế Âm Dương lốc xoáy, kỳ thật chính là khống chế việc phát ra Âm Dương Song Hỏa của ngươi. Việc này có thể thông qua ma kỹ để tiến hành luyện tập. Ngươi đã chính thức đã là Âm Dương Ma Sư, cũng là lúc bắt đầu tu luyện ma kỹ rồi. Tiểu Cơ Động, đưa hai tay ngươi ra đây, ta cho ngươi hai kiện lễ vật này.
Cơ Động vươn hai tay ra, lòng bàn tay ngửa lên:
- Liệt Diễm, ngươi đã giúp ta rất nhiều, không cần thêm lễ vật gì nữa đâu.
Liệt Diễm lắc lắc đầu:
- Hai thứ đồ vật này đối với ta mà nói cũng không có tác dụng gì nhiều, đem bọn nó tặng cho ngươi, ta cũng có thể bớt lo lắng nhiều.
Vừa nói, Liệt Diễm đã đi đến trước mặt Cơ Động, cầm lấy hai tay hắn.
Ngay khi tay Liệt Diễm vừa mới chạm vào Cơ Động, tim của hắn không khỏi run rẩy một chút. Tay Liệt Diễm mềm mại mà mịn màng, giống như là không có xương vậy. Cơ Động mơ hồ theo bản năng đã chụp lấy tay Liệt Diễm, ánh mắt hắn lúc này cũng đã trở nên nóng rực lên. Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, nếu như có thể mãi mãi nắm được hai bàn tay này, cho dù chế cũng không tiếc.
Nhưng mà, không đợi Cơ Động hưởng thụ cảm giác ấm áp khác thường này lâu hơn, đột nhiên, hai cỗ đau nhức dữ dội đồng thời từ trên hai bàn tay hắn truyền lên. Cho dù lúc trước bị Âm Dương Song Hỏa nhiệt luyện, Cơ Động cũng đều nhẫn nại kiên trì, nhưng lúc này hắn cũng không khỏi hừ thảm một tiếng. Nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng không chịu buông hai tay Liệt Diễm ra.
Liệt Diễm vốn chuẩn bị sẵn nắm chặt tay Cơ Động, để tránh hắn buông ra sớm, nhưng nàng lại phát hiện ra, Cơ Động chẳng những không có ý tứ buông ra, thậm chí còn dùng hết toàn lực khống chế lực lượng trên tay mình, cũng không có vì kịch liệt thống khổ mà siết chặt lại, như là sợ làm đau mình vậy. Nguyên bản là Liệt Diễm chỉ muốn đem hai thứ đồ vật gì đó tặng cho hắn mà thôi, nhưng mà giờ phút này đây, trong lòng nàng cũng không khỏi sinh ra một tia cảm giác khác thường. Hắn cho dù gặp phải đả kích thống khổ như vậy cũng không có hoài nghi mình, thậm chí còn sợ làm tay mình bị thương. Hắn không dùng toàn lực để chống đỡ thống khổ, mà là dùng toàn lực để khống chế lực tay của mình.
Khẽ cắn môi dưới của mình một chút, một tia kinh ngạc cùng một tia ôn nhu hiện lên từ đáy mắt Liệt Diễm, trong lòng âm thầm tự nói với mình, đem hai thứ đồ vật này đưa cho Cơ Động, quả thật là trao đúng người đúng vật. Cơ Động, vì sao ngươi cho tới bây giờ cũng không có làm cho ta thất vọng một lần cơ chứ?
Cơ Động cũng không có chú ý tới những biến hóa trên thần sắc của Liệt Diễm, chính xác mà nói, hắn căn bản là không còn khả năng để chú ý đến thần sắc của Liệt Diễm. Từ trên hai lòng bàn tay, không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức đến tận xương tủy, luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn trở nên xoay tròn kịch liệt, căn nguyên phát ra hào quang sáng chói. Hắn phát hiện rõ ràng, từ trên hai lòng bàn tay hắn, tựa hồ như có cái gì đang chui vào trong thân thể của hắn. Mà thứ đang chui vào đó căn bản là lực lượng của hắn không có khả năng ngăn cản, rất nhanh dung nhập vào trong luồng Âm Dương Lốc Xoáy cùng với căn nguyên , thậm chí là còn dung nhập vào cả trong ý niệm của hắn nữa.
Trước mắt Cơ Động chỉ còn lại hai màu đen và vàng kim mà thôi, cả người thống khổ