Cơ Động nhắm hai mắt lại, khi hắn đem ý niệm tập trung vào luồng lốc xoáy hai màu vàng kim – đen trong căn nguyên kia, hắn lập tức có cảm giác khác hẳn với trước kia.
Căn bản là không cần hắn phải dẫn đường, căn nguyên nhất thời tản mát ra một loại hơi thở đặc thù, ma lực bản thân tự nhiên ngoại phóng, làm cho xung quanh thân thể hắn hình thành một cái từ trường đặc thù. Mà hai loại nguyên tố Bính Hỏa cùng với Đinh Hỏa trong không khí cũng nhất thời bằng vào tốc độ nhanh hơn trước kia ngưng tụ vào trong cơ thể hắn.
Mà đám nguyên tố Hỏa thuộc tính vừa tiến vào trong cơ thể Cơ Động, lập tức đã bị luồng lốc xoáy trong ngực hắn thu hút lại, giống như là thiêu thân đâm đầu vào lửa, điên cuồng nhảy vào đó. Ngay sau đó chúng đã bị luồng Âm Dương lốc xoáy đồng hóa, trở thành một bộ phận ma lực của hắn. So sánh với trước kia, chẳng những tốc độ hấp thu Hỏa nguyên tố nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa, tốc độ hấp thu cũng gia tăng gấp mấy lần. Ngắn ngủi tu luyện trong nửa canh giờ, Cơ Động cảm giác như còn hiệu quả hơn tu luyện mấy ngày so với trước kia, đương nhiên, đây là không tính đến tình huống tu luyện trong Địa Tâm Hồ.
Đang lúc Cơ Động chuẩn bị tiếp tục tu luyện tiếp, cánh cửa hắn đã vang lên tiếng gõ cửa. Cơ Động nhất thời tỉnh ngộ lại, hôm nay hắn còn không có điều chế rượu cho Dương viện trưởng. Hơn nữa, Dương viện trưởng lúc này đã biết được mình có thực lực, nhất định sẽ đến hỏi han mình một chút.
Hắn đi ra mở cửa, quả nhiên đúng là Dương Bỉnh Thiên viện trưởng đang đứng ngoài đó. Nhìn thấy Cơ Động, trông mắt Dương Bỉnh Thiên hiện lên một tia quang mang phức tạp khó có thể hình dung, vẫy vẫy hắn:
- Cơ Động, ngươi đến văn phòng của ta một chút. Hôm nay không cần điều chế rượu cho ta. Ta có lời muốn nói với ngươi.
- Ah, được.
Cơ Động tiện tay đóng cửa lại, đi theo Dương Bỉnh Thiên tới văn phòng của hắn.
Dương Bỉnh Thiên chỉ chỉ vào bộ trường kỷ, ý bảo Cơ Động ngồi xuống, còn hắn thì kéo một cái ghế bên cạnh, ngồi đối diện với Cơ Động. Ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú vào tên thiếu niên mười bốn tuổi này.
Cơ Động bị Dương Bỉnh Thiên nhìn chăm chú, có chút mất tự nhiên:
- Dương viện trưởng, ngài tìm ta có việc gì vậy?
Dương Bỉnh Thiên than nhẹ một tiếng:
- Cơ Động, ta gọi ngươi đến đây là muốn thành thật xin lỗi ngươi một câu.
- A? Vì chuyện gì? Ngài vẫn luôn chiếu cố tốt ta mà?
Cơ Động nghi hoặc nhìn hắn.
Dương Bỉnh Thiên lắc lắc đầu:
- Dạo gần đây ta quan tâm ngươi rất ít. Từ sau năm đầu tiên ngươi không có thông qua khảo hạch, bởi vì nguyên nhân thuộc tính của ngươi là Âm Dương Cân Bằng nên ta đã sớm bỏ mặc, không chú ý đến việc tu luyện của ngươi nữa. Ta vẫn còn quá coi thường quyết tâm của ngươi, thật không thể tưởng tượng, hôm nay ngươi có thể gây cho ta sự kinh ngạc lớn đến như vậy. Âm Dương Cân Bằng Song Hỏa Hệ ma sư, trong Âm Dương Ma Sư Công Hội ngươi là người đầu tiên. Ngươi đã vượt qua được cửa ải gian nan nhất, là ta không tốt, ta cũng không có trợ giúp ngươi tu luyện gì cả. Bốn năm nay, ngày nào ngươi cũng điều chế rượu cho ta uống, khiến cho ta có thể nhấm nháp được các loại Kê Vỹ Tửu ngon nhất, mà chuyện lúc đầu ta đã đáp ứng với ngươi, ta lại không có làm tốt. Mấy ngày nay ngươi mất tích, chắc hẳn là một mình đi ngưng tụ đúng không, đây là sự thất trách của ta.
Cơ Động trong lòng giật mình, hóa ra bởi vì chuyện này mà Dương Bỉnh Thiên mới tìm đến mình. Mà trên thực tế, trong lòng hắn đối với Dương Bỉnh Thiên vẫn là tràn ngập sự cảm kích. Nếu lúc trước không phải Dương Bỉnh Thiên đem hắn về đây, không khinh thường hắn là một tên ăn mày, ngay cả cơm còn không có mà ăn, càng không cần phải nói đến chuyện trở thành một gã Âm Dương Ma Sư, càng không có cơ duyên xảo hợp mà mở ra được cái Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục, nhờ đó mà gặt được Liệt Diễm. Bốn năm nay hắn vẫn toàn tâm toàn ý điều chế rượu cho Dương Bỉnh Thiên, chính là sự báo đáp của Cơ Động đối với hăn.
- Dương viện trưởng, lúc trước nếu không phải ngài mang ta về đây, hơn nữa mấy năm nay không ngừng chiếu cố ta, ta cũng không có được thành tích như ngày hôm nay. Ngài đã làm cho ta rất nhiều, ta cảm tạ ngài còn không kịp nữa là.
Dương Bỉnh Thiên mỉm cười nói:
- Nghe ngươi nói như vậy ta yên tâm rồi. Ngươi là một tiểu hài tử tốt. Mặc dù ta không biết ngươi như thế nào mà làm được, nhưng với thuộc tính Âm Dương Cân Bằng mà có thể tu