Chương 37: Cố Ninh chẳng đáng yêu chút nào
Chúng tôi lại trở về những ngày tháng có nhau bên cạnh mỗi ngày.
Tiệc mừng chiến thắng của Cố Đồng được lên lịch vào thứ bảy tuần này, tổ thiết kế của công ty em ấy vừa hay được lựa chọn lên tạp chí, coi như song hỉ lâm môn khiến bữa tiệc càng thêm náo nhiệt.
Mấy ngày nay, Cố Đồng cứ chốc chốc lát lát lại lầm bầm bên tai tôi chuyện này, nói có thể dẫn theo người nhà, nói tổ trưởng nọ không những mang người thân mà con mang con cái đi, còn nói đến người mới vào công ty cũng dẫn theo bạn thân tới.
Vì cố gắng không ngừng nghỉ, quyết không buông của em ấy, nên vào một sáng sớm nào đó, tôi nhàn nhạt nói với em ấy: "Thứ bảy cùng đi."
"Thật à?" Sáng sớm vừa tỉnh dậy, bộ dạng chậm chạm đang kẻ lông mày của em ấy, nghe thấy tôi nói, đột nhiên quay đầu nhìn tôi.
Mấy ngày này, do em ấy cưỡng ép nên tôi thỉnh thoảng sẽ trang điểm nhẹ nhàng rồi ra ngoài.
Cầm bút kẻ lông mày, nhẹ nhàng kẻ vài đường, nhưng lại bị em ấy cướp mất, giữ lấy mặt tôi, giúp tôi hoàn thành nốt công trình mà tôi thường xuyên phải vật lộn này.
Tôi đem nguyên lời em ấy trả lại cho em ấy: "Dù sao thì bộ phận các em cũng thuê địa điểm lớn đến phô trương như thế, dù sao thì bộ phận các em ai cũng đều dẫn theo người thân đến, tôi không thể để em cô đơn lẻ bóng được."
Em ấy ngừng động tác, nhìn tôi cười, sau đó tiếp tục kẻ.
"Chị không cần phải để ý tới họ, ăn cơm nghe tám chuyện là được rồi." Em ấy đổi bên lông mày.
Tôi ừ một tiếng: "Dù gì một nửa bữa tiệc cũng thuộc về em thì tôi cũng nên có mặt."
Bộ dạng thưởng thức của em ấy chớp mắt nhìn tôi, đặt một nụ hôn sâu lên môi tôi.
Tôi nhìn em ấy: "Trôi màu rồi."
Em ấy cười, đặt bút xuống, lấy cây son trên bàn dặm lại môi, cũng tiện tay dặm lại đôi môi bị nhạt màu của tôi.
Em ấy cầm bút kẻ lông mi: "Nhắm mắt lại."
Tôi ngoan ngoãn nhắm mắt, cảm nhận được động tác dịu dàng trên viền mắt, mở miệng hỏi: "Vậy tôi nên lấy thân phận gì để xuất hiện đây?"
Động tác của em ấy dừng một dậy, sau đó lại tiếp tục uốn lượn.
Tôi mở mắt ra để nhìn biểu cảm của em ấy, nhưng lại bị em ấy chặn lại.
"Đừng động đậy."
Tôi mím môi.
"Bạn bè nhé." Tôi nói.
Tuy xã hội hiện đại đã thoải mái hơn rất nhiều với người đồng tính, nhưng không có nghĩa là chúng tôi có thể tùy tiện, môi trường làm việc của em ấy là thứ hoàn toàn xa lạ với tôi, tôi không biết liệu chuyện này có ảnh hưởng gì tới em ấy hay không, nếu ảnh hưởng thì sẽ ảnh hưởng tới cỡ nào.
Làm sao đây, tôi không bằng lòng mạo hiểm.
Lẽ nào tình yêu không công khai thì không xứng được gọi là yêu sao?
Nhưng Cố Đồng sẽ không nghĩ như thế.
Trước đây chúng tôi cũng từng cãi nhau, em ấy muốn để tất cả bạn bè người thân xung quanh biết tôi, và biết tôi là bạn gái em ấy.
Đây có lẽ là điểm khác biệt giữa tôi và em ấy.
Quả nhiên, nghe xong những lời này của tôi, em ấy không có bất kì phản ứng nào, chỉ lặng lẽ giúp tôi trang điểm mi mắt.
Tôi mở mắt ra, em ấy đã đứng dậy, đi xuống phòng bếp.
Tôi thở dài một tiếng, cũng đứng dậy đi theo em ấy.
Tôi ngồi cạnh em ấy, rót cho em ấy một cốc sữa đậu nành, dường như em ấy không nhìn thấy, cứ lướt điện thoại không quan tâm đến tôi.
Tôi đẩy cốc sữa về phía em ấy, nhìn một nửa mặt em ấy nói: "Đừng như thế, không phải chúng ta đã nói rồi sao, có chuyện gì thì cùng nhau giải quyết."
Em ấy ngẩn ra mấy giây, sau đó khóa màn hình điện thoại.
Em ấy nói: "Chúng ta là bạn à?"
Tôi lắc đầu: "Là người yêu."
Dường như câu trả lời của tôi làm em ấy có chút kích động, em ấy cúi đầu hung dữ nhìn tôi, tức giận nói: "Chị còn ý thức được."
Ngay tức khắc, em ấy lại nói: "Nếu đã vậy thì tại sao lại dùng thân phận bạn bè để gọi tên?"
Nghe xong tôi nắm lấy bàn tay em ấy, nghiêng đầu giải thích: "Em cũng biết mà, tôi chỉ không muốn để em gặp phiền phức."
"OK." Em ấy phẩy tay với tôi: "Vậy em hỏi chị, nếu có người hỏi quan hệ của em và chị, chị nghĩ em và người ấy có quan hệ thế nào? Người lạ, người quen hay người thân thiết?"
Tôi tỉ mỉ suy nghĩ.
Nếu Cố Đồng đã dẫn tôi đi cùng, những người lạ, người quen kia tất nhiên sẽ mặc định tôi là bạn của Cố Đồng, còn những người thật sự mở miệng hỏi chắc chắn đã nhìn ra điểm khác thường.
Mà những người có thể nhìn ra điểm khác thường, tất nhiên là...
"Người thân thiết." Tôi đáp.
Trả lời xong tôi mới phát hiện, mình đột nhiên bị tẩy não rồi.
Em ấy nhìn Tôi, rồi lại phẩy tay với tôi.
Tôi: "Nhưng tôi lo..."
"OK." Em ấy đưa tay ra ngăn tôi lại: "Trong giới của bọn em không chỉ có mình em, hơn nữa, quan hệ này, em chẳng nghĩ được nó sẽ có ảnh hưởng gì đến việc của mình cả." Em ấy nhìn tôi nói: "Nói thế này nhé, nếu một lúc nào đó tác phẩm của em không được công nhận, nguyên nhân chỉ vì em là người đồng tính, chị cảm thấy mạng xã hội phát triển như thế, thì liệu mọi người có nghĩ thế không?"
Nghĩ thế nào nhỉ, sẽ chỉ trích bên tổ chức, và ngược lại sẽ tung hô Cố Đồng.
Tôi ngẩn người nhìn em ấy.
Dường như tôi lại bị tẩy não rồi.
Em ấy nhìn tôi như vậy, nghiêng đầu cười với tôi, bắt lấy cằm tôi hỏi: "Vậy chị nên giới thiệu thế nào?"
Tôi máy móc trả lời em ấy: "Tôi là bạn gái Cố Đồng."
Em ấy hài lòng xoa xoa đầu tôi, trên mặt viết đầy chữ "ngoan", sau đó xé lấy một miếng bánh mì đút cho tôi, giống như là phần thưởng cho câu trả lời đúng.
Đợi ăn sáng xong tôi mới nhận thức được, rõ ràng thái độ và lập trường của tôi là muốn khuyên em ấy, muốn nói rằng chỉ là một bữa tiệc nhỏ, không cần quá để tâm, chúng tôi không nên quá kì kèo tính toán giữa quan hệ bạn hay bạn gái.
Nhưng kết quả tại sao lại...
Cố Đồng, em ấy lúc muốn thuyết phục người khác, sẽ dẫn người ta từng bước từng bước rơi xuống hố.
Tôi còn nhớ thời đại học, Cố Đồng và Tiểu Nhu chia nhau đi sưu tầm những đồng tiền xu giới hạn làm kỉ niệm, lượng hai người sưu tập được gần như bằng nhau, còn đồng xu cuối cùng là do cố gắng của hai người mới giành được.
Lúc đó tôi còn lo rằng họ sẽ vì đồng xu ấy mà cãi nhau một trận lanh tanh bành.
Nhưng kết quả là được Cố Đồng khuyên nhủ: "Công trình này là do cả hai ta cùng nhau cố gắng", "Để tôi giữ sẽ tiện hơn." Sau đó em ấy lại phân tích đến nhu cầu sử dụng của mỗi người, cuối cùng em ấy còn nói em ấy chỉ tạm thời bảo quản, Tiểu Nhu có thể tùy ý đến thưởng thức nhìn ngắm, thủ đoạn lừa bịp trẻ em này lại có thể lừa được đồng xu vàng từ tay Tiểu Nhu.
Khi đó tôi còn vì tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình lừa bịp của em ấy mà lương