Giai Kỳ đi bên một người đàn ông, quần âu giày da, cử chỉ đúng mức! Giai Kỳ trên mặt mang nụ cười gượng gạo, nhìn qua có chút rầu rĩ không vui.
Nhưng vẫn đi bên cạnh người đàn ông đó.
Anh ta tên là Hàn Băng, là con rể tốt nhất trong lòng bà Tịnh Lâm.
Người theo đuổi Giai Kỳ nhiều vô số kể, nhưng mà cái tên hàn Băng, là người mà Tịnh Lâm hài lòng nhất.
Ngoại trừ vẻ lịch sự tuấn tú bên ngoài, Hàn Băng còn là quản lý cấp cao của tập đoàn xe Audi Hòa Phát.
Anh ta phụ trách quản lý khu vực thành phố Đại Phong, cùng vợ anh ta môn đăng hộ đối, không giống Lăng Thành, một thân vẻ nghèo túng.
“Quản lý Hàn.” Lúc này, cô gái trước mặt Lăng Thành tỏ vẻ mặt tươi cười, nhanh chóng nghênh đón tiếp, rất là nhiệt tình chào hỏi.
Vừa rồi trông thấy Lăng Thành cô gái này mặt mũi tràn đầy chán ghét.
Nhưng mà lúc này thái độ so sánh với lúc vừa rồi, hoàn toàn một cái trên trời một cái dưới đất.
Hàn Băng gật gật đầu, dò hỏi: “tổng giám đốc công ty Hoa Ngư tới chưa vậy?”
Cô gái nhanh chóng trả lời: “Dạ thưa quản lý, chưa thấy đến ạ.
Tôi ở đại sảnh chờ cả buổi sáng, vẫn chưa thấy chiếc xe nào tới ạ!”
Hàn Băng không hỏi thêm nữa, nghiêng đầu nhìn xem Giai Kỳ cười nói: “Chúng ta đến văn phòng chờ trước đi.” Gia Kỳ trong lòng có chút nóng vội, nhưng cũng chỉ ừ một tiếng không nói chuyện.
Tuy Tịnh Lâm muốn Hàn Băng làm con rể, nhưng mà Giai Kỳ lại không muốn có quan hệ qua lại với anh ta, hôm nay là không muốn tới.
Nhưng mà Hàn Băng nói, anh ta quen biết với tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu.
Bởi vì đối với tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu, Giai Kỳ rất hiếu kì.
Dù sao tổng giám đốc nói, toàn bộ nhà họ Tống chỉ chấp nhận Giai Kỳ, Nhưng có lẽ Hoa Kỳ cũng không biết, thực chất Hàn Băng cũng chưa từng gặp giám đốc công ty Hoa Ngưu.
Chỉ là gần đây tập đoàn xe Audi Hòa Phát có hợp tác với công ty Hoa Ngưu, tài trợ chương trợ chương trình Siêu Sao Tài Năng.
Tổng công ty nói cho Hàn Băng, để anh ta ký hợp đồng với công ty Hoa Ngưu, đến lúc đó tự nhiên sẽ gặp được.
Trước mặt Gia Kỳ, Hàn Băng chém gió dưới trướng của anh ta có bao nhiêu nhân viên, khu vực của anh quản lý lớn như thế nào, hoàn toàn chính là khoe khoang, cố ý nâng thân phận của mình lên.
Giờ khắc này, Lăng Thành âm thầm nở nụ cười.
Tiếp đó liền trực tiếp đi tới.
Quản lý Hàn! tập đoàn xe Audi Hòa Phát đã nói với Lăng Thành người lần này trực tiếp ký hợp đồng với công ty Hoa Ngưu chính là Hàn Băng
“Hả? Ngươi tại sao còn chưa đi ?” Nhìn thấy Lăng Thành bước tới, cô nhân viên nữ ban nãy, đôi mi thanh tú nhẹ chau lại, không nhịn được nói.
Hàn Băng nheo mắt nhìn Lăng Thành, chỉ cần lướt qua anh ta cũng có thể nhận ra Lăng Thành, anh ta liền tỏ vè khinh thường rồi quay sang nói với nhân viên: “Một lát nữa tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu sẽ tới đây bàn chuyện hợp tác, những người không đủ đẳng cấp, không đàng hoàng thì cũng đừng cho vào đây, lỡ làm hỏng xe thì sao?”
“Vâng vâng, quản lý Hàn, tôi sẽ lập tức đuổi anh ta đi.” cô nhân viên nhanh chóng đáp lại, tiếp đó tức giận đối với Lăng Thành nói: “Anh này, mời anh lập tức đi ra khỏi đây cho.” Lăng Thành không để ý tới cô ta, con mắt chăm chú nhìn xem Giai Kỳ.
“Lăng Thành!” Lúc này đây, cuối cùng cô ta cũng đã nhìn thấy Lăng Thành, thân thể mềm mại run lên, vừa mừng vừa sợ, còn có chút lúng túng.
Giai Kỳ cũng không hiểu tại sao mình lại lúng túng.
trong mấy ngày Lăng Thành rời đi cô ta còn rất tự tin nói cuối cùng cũng thoát khỏi tên vô dụng này, nhưng khi nhìn căn phòng trống vắng trong lòng cô cũng có chút trống trải.
Lăng Thành không nói chuyện, dùng ánh mắt để hỏi thăm, liếc mắt nhìn Hàn Băng.
Giai Kỳ đi về phía trước hai bước, giải thích nói: “Lăng Thành anh đừng hiểu lầm, anh ấy là mẹ tôi giới thiệu....” Nghe được điều này, Lăng Thành như hiểu ra được điều gì đó, không đợi Giai Kỳ nói xong, liền gật gật đầu: “Tôi đã biết.” Mẹ vợ của anh ta cũng thật là quá nóng vội, anh ta vừa rời đi có vài ngày, ngay cả việc ly hôn với Giai Kỳ cũng chưa chính thức vậy mà đã vội tìm kiếm con rể mới rồi sao!
“Giai Kỳ đây là ai vậy?” hàn Băng cố tình hỏi.
Ai ai cũng biết Giai Kỳ là người cao cao tại thượng, làm sao lại có thể nhận là quen biết một kẻ bần nghèo như nông dân? Giai Kỳ há to miệng, còn không có đáp lại, Lăng Thành cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Hàn Băng nói: “tôi chính là chồng của cô ấy.
Còn như tên gọi thân mật Kỳ Kỳ cách xưng hô này cũng không phải anh có thể gọi, làm phiền anh giữ tự trong một chút.”
Hàn Băng sửng sốt một chút.
Ngay sau đó nhìn một lượt từ trên xuống dưới, quan sát Lăng Thành, rồi bất chợt nở nụ cười: “À, Hóa ra người hay ăn bám nhà vợ chính là anh sao?”, “Ha ha, tình cảnh của anh dì Tịnh Lâm cũng đã nói với tôi rồi, anh ở rể nhà họ Tống ba năm, nhưng anh lại chẳng mang lại chút cống hiến hay lợi ích nào cho dòng họ.
Suốt ba năm anh chỉ biết ngồi chờ ăn trực như một kẻ vô dụng.
Ha ha!”
Hàn Băng lại nói thêm: “Ta cực kỳ hiếu kỳ, anh có phải không có mặt mũi nào ở lại nhà họ Tống nữa nên mới bày đặt bắt đầu chơi trò mất tích? nanh nói cho tôi nghe xem anh có mặt nào mà còn dám về đây đứng trước mặt Giai Kỳ vậy?? Thật buồn cười, vậy mà anh còn dám mặt đà nhận anh là chồng của Giai Kỳ sao? anh thấy anh xứng sao? Ha ha ha, Sao anh không về soi gương rồi nhìn lại mình đi? dì Tịnh Lâm nói, Giai Ngày sẽ ly hôn với anh ngay thôi.
Có phải không Giai Kỳ?”