Editor: Tường AnMộ Như Nguyệt tùy ý lật xem vài trang, trong đó đơn giản viết lại kỉ niệm về khoảng thời gian đã từng ân ái cùng Tôn giả áo xám, còn có cả sự áy náy...
"Thì ra giữa bọn họ là quan hệ này, Hoa phu nhân là thê tử của Tôn giả áo xám, bất luận thế nào ta cũng sẽ đưa cuốn nhật kí này tận tay hắn."
Mộ Như Nguyệt gấp nhật kí lại, thu cả mấy quyển sách kia vào nhẫn không gian, lúc nàng xoay người lại, kẽo kẹt một tiếng, có cánh cửa phía sau bị mở ra...
"Ân?"
Nàng lập tức dừng chân, quay đầu nhìn cánh cửa phía sau, khẽ nhíu mày.
"Mẫu thân, ta cảm nhận được cỗ lực lượng mà Hỏa phượng nói ở bên trong cánh cửa kia." Tiểu Bạch hưng phấn kêu lên.
Sắc mặt Mộ Như Nguyệt giãn ra, nói: "Đi thôi, chúng ta đi xem bên trong có đồ vật gì..."
Dứt lời, nàng nhấc chân đi về phía cánh cửa.
Vừa bước vào, phía trước liền có một cỗ lực lượng cường đại truyền đến làm Mộ Như Nguyệt cảm thấy có chút không thoải mái...
"Bá!"
Một luồng sáng hiện lên, Tiểu Bạch ra khỏi đan thư, xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt, đáy mắt rõ ràng lộ vẻ kích động.
"Cổ Long tinh hoa, thì ra lăng mộ này là của Cổ Long!" Tiểu Bạch xúc động nói, "Mẫu thân, chỉ cần hấp thụ Cổ Long tinh hoa thì thực lực sẽ tiến bộ vượt bậc, còn có thể có được huyết mạch Cổ Long, lần này chúng ta nhặt được bảo bối tốt nhất rồi!"
Cổ Long tinh hoa?
Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nói: "Được, vậy ngươi tạm thời ở chỗ này, ta sẽ để Khiếu Nguyệt ở lại cùng ngươi, ta trở về phủ quận chủ trước một chuyến, lần này đi lâu như vậy cũng không biết tình hình phủ quận chủ thế nào, chờ sau này ta lại đến đón ngươi."
"Được", Tiểu Bạch tươi cười ngây ngô, "Trong thời gian ngắn ta không thể hấp thu hết Cổ Long tinh hoa, chỉ sợ cần tốn một khoảng thời gian, mẫu thân, trước kia ta mang huyết mạch thần long
nhưng Cổ Long càng tôn quý hơn thần long, cho nên chờ sau khi ta hấp thu xong Cổ Long tinh hoa, ta liền có thể vượt qua cha mẹ ta! Hai tên vô lại vứt bỏ ta lại đi tiêu dao một mình!"
Hiển nhiên, Tiểu Bạch còn canh cánh trong lòng chuyện năm đó bị cha mẹ bỏ lại.
"Đúng rồi, ngươi thuận tiện để Viêm Tẫn ở lại luôn đi, tuy hiện tại hắn vẫn có thể nhờ vào dược liệu để đột phá nhưng thực lực như vậy đối với mẫu thân vẫn hơi thấp, thời điểm ta hấp thu Cổ Long tinh hoa, bọn họ ngồi bên cạnh tu luyện cũng rất có ích."
Mộ Như Nguyệt gật đầu: "Chờ ta xử lý xong chuyện ở phủ quận chủ, sẽ tới đón các ngươi."
Dứt lời, nàng để Khiếu Nguyệt và Viêm Tẫn ở lại, xoay người đi ra ngoài...
Lúc này, một thân ảnh màu tím từ trên không trung hạ xuống bên ngoài lăng mộ, ánh mắt nhìn về phía tòa lăng mộ sừng sững trong sơn cốc trở nên nhu hòa.
Thu Mi vừa định khuyên hắn rời đi, đột nhiên phát hiện cửa lăng mộ bị mở ra, một thân ảnh bạch y như tuyết bước ra làm nàng lập tức trợn tròn mắt...
Thần sắc nàng cứng đờ, toàn thân run rẩy.
Đây... đây rõ ràng là gặp quỷ!
Quận chủ còn sống?
Trong lòng Thu Mi mừng như điên, còn chưa kịp nhào lên thì bóng dáng áo tím đã nhanh hơn nàng một bước, xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt...
Nam nhân ôm nàng thật chặt, bàn tay to lớn ấn đầu nàng vào ngực, dung nhan tà mị gợi lên một nụ cười.
"Ta chỉ biết, nàng còn sống..."