Editor: Tường An"Tới lúc này rồi mà ngươi còn giả bộ?" đại đoàn trưởng cười lạnh, "Cháu gái bảo bối của ngươi sẽ bị bắt đến đây nhanh thôi, đến lúc đó sẽ để một nhà các ngươi chết chung một chỗ, ha ha ha, không cần cảm ơn ta, ta cũng không muốn chia rẽ một nhà các ngươi thôi..."
"Ngươi..." sắc mặt Kim Bá Thiên xanh mét, phẫn nộ nói, "Nàng tuyệt đối sẽ không rơi vào tay các ngươi, một ngày nào đó, Lisa sẽ tự tay báo thù rửa hận cho chúng ta! Cả đời ta hối hận nhất là lúc trước không bóp chết tên súc sinh phản nghịch kia!"
Nói tới đây, trong mắt Kim Bá Thiên ngoại trừ phẫn nộ, còn có đau xót...
Năm đó, hắn cuối cùng vẫn mềm lòng.
Mặc kệ nhi tử này làm chuyện gì đi nữa, hắn vẫn không nhẫn tâm hạ sát thủ.
Ai có thể ngờ được, súc sinh kia sẽ làm ra chuyện như vậy.
Cũng chình vì mình mềm lòng, khiến cả Kim gia rơi vào nguy hiểm...
"Gia gia."
Đột nhiên, một thanh âm quen thuộc từ ngoài cửa truyền đến, thân thể Kim Bá Thiên chấn động, không dám tin quay đầu liền nhìn thấy nữ tử xuất hiện ở cửa, đáy mắt hắn lộ tia tuyệt vọng...
"Ha ha ha!"
Đại đoàn trưởng cười ha ha, quét mắt về phía nam nhân trung niên đi cuối cùng, không hề cảm nhận được bầu không khí lúc này...
"Lão tam, làm không tồi, sẽ được nhìn thấy bộ dáng tuyệt vọng của lão già này nhanh thôi, ai bảo lúc trước hắn không chịu đưa dược liệu kia cho đoàn dong binh chúng ta, hiện tại, toàn bộ Kim gia đều trở thành vật trong túi chúng ta rồi..."
Nói xong, hắn đắc ý liếc Kim Bá Thiên: "Thế nào? Ta đã sớm nói, nàng... tuyệt đối trốn không thoát, ha ha ha!"
"Kim Sở!"
Khuôn mặt già nua của Kim Bá Thiên tái nhợt, lửa giận trong lòng bạo phát.
"Súc sinh, thế nhưng làm ra chuyện như vậy! Năm đó lúc ngươi giết hại đại ca ngươi, đáng ra ta không nên
để ngươi sống sót rời khỏi Kim gia!"
Đối với Kim gia, Kim Sở không hề có chút áy náy nào.
Hắn cho rằng tất cả đều là lỗi của lão giả hỏa này.
Nếu không phải vì hắn (KBT) quá bất công, mọi việc đều giao cho đại ca xử lý, thì sao hắn (KS) lại muốn trừ bỏ lão gia hỏa độc tài này?
Hiển nhiên, cho tới bây giờ Kim Sở cũng không suy nghĩ vì sao phụ thân không tin tưởng giao việc cho hắn, mà đều đổ hết lỗi lầm lên đầu người khác...
"Lão gia hỏa, đừng trách ta vô tình, là ngươi nhẫn tâm với ta trước, nếu không phải vì ngươi thì sao ta có thể làm ra chuyện này? Nếu hôm nay các ngươi đều có mặt ở đây rồi, ta nhất định phải đòi lại công đạo vì những ủy khuất mà mình đã phải chịu!"
"Ngươi..." Kim Bá Thiên tức run người, thở phì phì nói, "Ngươi biết vì sao ta không giao Kim gia cho ngươi không? Không chỉ vì thực lực của ngươi không bằng đại ca ngươi mà còn vì phẩm tính của ngươi, tâm địa ngoan độc! Vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, ngươi nói ta có thể yên tâm giao Kim gia cho ngươi sao? Trục xuất ngươi khỏi Kim gia cũng vì muốn ngươi hối cải, bây giờ xem ra là ta sai rồi, ngươi căn bản không hối cải, chỉ biết đổ lỗi cho người khác..."
Hắn bi thống nhắm mắt lại.
Chỉ cần Kim Sở biết hối cải, ăn năn hối lỗi, tất nhiên hắn sẽ cho phép Kim Sở trở về Kim gia, xem ra trước nay Kim Sở chưa từng hối cải...