Editor: Tường AnDứt lời, Mộ Như Nguyệt không nói thêm gì nữa, xoay người đi ra cửa, chân nàng vừa bước lên ngạch cửa thì nghe thấy thanh âm từ phía sau truyền đến.
"Nguyệt Nhi, ngươi lại muốn đi sao?" Lisa nhìn chằm chằm về phía Mộ Như Nguyệt.
"Ân." Mộ Như Nguyệt dừng chân, đưa lưng về phía mọi người, gật gật đầu nói: "Có một người đang chờ ta cứu mạng, ta không có nhiều thời gian ở lại đây, Lisa, ta đã tìm người bảo hộ các ngươi rồi, các ngươi không cần quá lo lắng, kế tiếp, ta cũng nên đi làm chuyện của ta."
"Nguyệt Nhi..." Lisa có chút luyến tiếc.
Từ lần đầu tiên gặp nhau ở sơn cốc, rồi kết bạn tiến vào học viện Thần, trong thời gian một năm ngắn ngủi, nữ nhân ban đầu thực lực không bằng họ, lại trưởng thành đến mức này rồi...
Làm bọn họ không cách nào đuổi kịp.
"Lisa, Y Liên, mặc kệ sau này xảy ra chuyện gì, tình bạn giữa chúng ta sẽ vĩnh viễn không thay đổi..."
Toàn thân Lisa chấn động, nhìn theo thân ảnh nữ tử.
Đúng rồi, dù nàng trở nên cường đại thế nào, nàng vẫn là Mộ Như Nguyệt, nữ tử từng cùng các nàng vượt qua khảo thí nhập học...
Nói xong, Mộ Như Nguyệt liền biến mất trước mắt mọi người.
Y Liên cười khổ: "Lấy thực lực của Nguyệt Nhi, giải quyết đoàn dong binh long huyết là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng nàng không làm vậy mà kêu đệ tử Thần Môn tới, có lẽ vì muốn hắn bảo hộ Kim gia..."
Chẳng qua, nàng không nói gì cả.
Nữ nhân này chính là như thế, mặc kệ làm gì cũng không giải thích nhiều, chỉ yên lặng quan tâm người bên cạnh.
Cũng chính vì vậy mới làm các nàng nguyện ý trả giá tất cả, thậm chí cả tính mạng vì nàng...
"Chủ nhân..."
Trong sơn cốc, gió nhẹ thổi qua.
Đằng xà ngóc cái đầu nhỏ
lên, đôi mắt to nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Đi đâu sao?"
Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, nói: "Đến đế quốc một chuyến xem Thiên Diệp thế nào, dù sao, không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại..."
"Chủ..."
Đằng xà vừa muốn nói gì đó, đột nhiên ngừng lại, sắc mặt thoáng trầm xuống, ánh mắt âm trầm.
"Là ma khí!"
"Ma khí?"
Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìn đằng xà.
"Không sai, nơi này hẳn là thông đạo đến rừng Ma giới, hiện tại ngươi còn chưa luyện chế chướng khí đan, không thể tiến vào Ma giới..." đằng xà nôn nóng nói.
Mộ Như Nguyệt ngẩn ra.
Nàng đương nhiên biết không có chướng khí đan mà tiến vào Ma giới sẽ có hậu quả gì, cho nên hiện giờ nàng chưa thể đến đó được...
"Tốt, chúng ta lập tức rời đi."
Dứt lời, Mộ Như Nguyệt xoay người muốn đi.
Đúng lúc này, bầu trời nháy mắt trở nên xám xịt, âm khí từ phía sau tràn đến, mang theo hơi thở khiến người ta rợn tóc gáy...
Mộ Như Nguyệt không nghĩ được nhiều, nhanh chân chạy về phía chân núi.
Nhưng tốc độ của âm khí quá nhanh, chẳng bao lâu đã tràn đến đỉnh đầu nàng...
"Chủ nhân!" đằng xà càng thêm nôn nóng, thanh âm run rẩy: "Không kịp nữa rồi, chúng ta không kịp rồi..."