Editor: Tường An"Vâng, Tức Mặc đại nhân!"
Lâm Vân Long nở nụ cười âm hiểm, đắc ý đảo mắt qua đám người Trịnh gia, bộ dáng gợi đòn kia làm người ta hận không thể nhào lên nện cho hắn một trận.
Có điều, cuối cùng vẫn không ai hành động thiếu suy nghĩ...
"Thiên Thiên, ngươi có nắm chắc không?" Trịnh Nhiên quay đầu nhìn Trịnh Thiên Thiên, sắc mặt lo lắng.
Trịnh Thiên Thiên trịnh trọng gật đầu: "Cha yên tâm đi, ta đại biểu cho toàn bộ Trịnh gia, cho nên dù thế nào đi nữa, ta nhất định sẽ không thua bọn họ..."
Dứt lời, nàng nhấc chân đi lên đài...
"Trịnh Thiên Thiên, ta đợi ngày này đã rất lâu rồi." Lâm Nghiệp cao ngạo hất cằm, khinh thường nhìn Trịnh Thiên Thiên, tươi cười trào phúng: "Bây giờ ta sẽ khiến ngươi trở thành bại tướng dưới tay ta!"
Trịnh Thiên Thiên dừng chân, châm chọc nhìn bộ dáng cao ngạo của Lâm Nghiệp: "Ai thắng ai thua còn chưa biết được..."
"Ha ha."
Nghe vậy, Lâm Nghiệp cười khẽ hai tiếng, tướng mạo hắn cũng tương đối anh tuấn, lúc này lại làm Trịnh Thiên Thiên cảm thấy cực kỳ ghê tởm.
"Trịnh Thiên Thiên, ngươi thân là nữ tử thì ở nhà giúp chồng dạy con là đủ rồi, cần gì phải tranh chấp với ta? Ngươi cho rằng làn như vậy mọi người sẽ tán thành địa vị của ngươi? Ha ha ha, sớm muộn gì cũng có ngày vị trí của Trịnh gia các ngươi bị chúng ta thay thế!"
Trịnh Thiên Thiên biến sắc, cười lạnh nói: "Lâm Nghiệp, đầu óc ngươi hỏng rồi sao? Nếu không thì sao phải dùng những lời dơ bẩn này để tăng thêm dũng khí cho bản thân?"
"Tốt, rất tốt!" Lâm Nghiệp xanh mặt nói, "Ta đã cho ngươi cơ hội, là ngươi không biết quý trọng, một khi đã như vậy, ta sẽ cho ngươi biết thất bại thảm hại là thế nào!"
Dứt lời, Lâm Nghiệp khinh miệt nhìn Trịnh Thiên Thiên, sau đó xoay người đi đến vị trí thi đấu.
"Tức Mặc đại nhân, có thể bắt đấu trận đấu chưa?"
Tức Mặc Nhất khẽ gật đầu, lạnh giọng nói: "Thời gian thi đấu là một nén nhang, trong vòng một nén nhang các ngươi phải nộp thành quả cho ta, nếu qua một nén nhang mà chưa luyện chế
xong đan dược thì xem như thất bại."
Mọi người lập tức khẩn trương nhìn chằm chằm hai người trên đài thi đấu.
"Các ngươi nói trận đấu này Trịnh Thiên Thiên thắng hay Lâm Nghiệp thắng?"
"Còn phải nói sao, đương nhiên là Lâm Nghiệp thắng, Lâm Nghiệp đã đột phá đỉnh vương giai, Trịnh Thiên Thiên làm sao có thể thắng hắn?"
Mọi người châu đầu ghé tai nghị luận, ánh mắt đồng tình nhìn Trịnh Thiên Thiên.
Phải biết rằng, hiện tại hậu thuẫn của Lâm gia là Tức Mặc gia, dù nói thế nào, Trịnh gia cũng không phải là đối thủ của Lâm gia được Tức Mặc gia giúp đỡ...
Thật tiếc cho một tuyệt sắc giai nhân như cô nương Trịnh gia...
Nghĩ đến đây, mọi người có chút tiếc hận thở dài.
---------------
Trên đài thi đấu, hai người đều lấy đan đỉnh ra, trước ánh mắt chăm chú của mọi người, bắt đầu luyện chế đan dược.
Lâm Nghiệp tươi cười khinh miệt giống như không thèm để Trịnh Thiên Thiên vào mắt, thậm chí chưa từng liếc nhìn nàng, ánh mắt tập trung vào đan đỉnh trước mặt...
Ngọn lửa nháy mắt bùng lên, ánh lửa đỏ rực phản chiếu trong mắt mọi người...
Trái tim Trịnh Lâm căng thẳng, không nháy mắt nhìn chằm chằm hai người...
Thời gian chậm rãi trôi qua...
Trên trán Trịnh Thiên Thiên đã đẫm mồ hôi, từng giọt chảy dọc theo gương mặt tuyệt mỹ...
Chẳng bao lâu, bên cạnh truyền ra mùi hương thanh mát, mọi người lập tức dời mắt về phía Lâm Nghiệp, nghe thấy âm thanh va chạm từ đan đỉnh của hắn vang lên...