Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1429: Đi tức mặc gia (8)


trước sau

Editor: Tường An

"Nhất kiếm phá thiên!"

Một thanh trường kiếm hiện ra phía sau lưng nàng, hung hăng chém xuống, mấy người trước mặt nàng đều bị lực lượng cường đại cuốn lên, bay ra xa.

"Thần tôn sơ cấp?" đáy mắt Tức Mặc Thiên Linh xẹt qua tia sáng kì lạ, "Thần tôn sơ cấp trẻ tuổi như thế, từ khi nào nhân loại có được thiên tài như vậy? Hơn nữa, thực lực chân chính của nàng hình như là thần tôn trung cấp..."

Gia chủ Tức Mặc gia, phụ thân hắn, cũng chỉ là đỉnh thần tôn.

Nếu để nha đầu này tiếp tục trưởng thành, hậu quả thật không dám tưởng tượng...

Nghĩ đến đây, Tức Mặc Thiên Linh nắm chặt kiếm trong tay, nhằm về phía Mộ Như Nguyệt.

Trường kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng bạc lóa mắt, tựa hồ từ đầu ngón tay hắn bắn ra...

"Tiểu Nguyệt!"

Trong lòng Vô Vong căng thẳng, muốn tiến lên, lại bị Mộ Như Nguyệt ngăn cản.

"Yên tâm đi, ta có thể đối phó hắn!"

Dứt lời, Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn Tức Mặc Thiên Linh phía trước, giơ tay ngăn cản công kích của đối phương...

Oanh!

Một ngọn lửa bắn ra, va chạm với lực lượng của Tức Mặc Thiên Linh, thân thể nàng bị lực lượng kia bức lui vài bước, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng...

"Không biết tự lượng sức!"

Tức Mặc Thiên Linh hừ lạnh, thân thể chợt lóe xuất hiện trước mặt Mộ Như Nguyệt, nàng vội vàng nâng cửu thiên long viêm kiếm lên, "keng" một tiếng, ánh lửa văng khắp nơi, nàng chỉ cảm thấy ngực nóng đến đau rát, suýt nữa nhịn không được hộc máu.

Giữa thần tôn sơ cấp và cao cấp, vẫn có khoảng cách rất lớn...

Chẳng qua, đối với một người vừa đột phá không lâu như nàng lại là một cơ hội tốt để nâng cao thực lực!

"Gia gia."

Dây thừng trói tay Mai Nhi bị Khiếu Nguyệt chém đứt, nàng bỗng nhiên nhào vào lòng Lăng lão, không áp chế được sợ hãi, nghẹn ngào nói: "Gia gia, Mai Nhi rất sợ..."

"Không sao, hiện tại không có việc gì, Mai Nhi đừng sợ."

Lăng lão vỗ vỗ bả vai Mai Nhi, sau đó ngẩng đầu nhìn Khiếu Nguyệt: "Vị cô nương
này, không biết vì sao các ngươi cứu chúng ta?"

Khiếu Nguyệt tươi cười ưu nhã: "Chủ nhân nhà ta nhận sự ủy thác của người khác, cho nên mới tới cứu các ngươi."

"Nhận ủy thác của người khác?"

Lăng lão hơi sửng sốt, chợt nghĩ tới điều gì đó, lập tức trở nên kích động.

"Chẳng lẽ, chẳng lẽ là thiếu chủ?"

Không sai, ngoại trừ thiếu chủ còn có thể là ai?

Như vậy xem ra, thiếu chủ còn sống...

Lăng lão bất giác lão lệ tung hoành, chỉ cần biết thiếu chủ không có nguy hiểm, hắn chết cũng không tiếc!

Khiếu Nguyệt không nói thêm gì nữa, dời mắt nhìn tình hình chiến đấu phía trước...

"Phịch" một tiếng, Mộ Như Nguyệt lui về phía sau vài bước, khóe miệng tràn ra vết máu, nhàn nhạt nói: "Xem ra là vì mang thai nên không cách nào phát huy toàn bộ lực lượng, nếu không, dù chiến đấu vượt hai cấp cũng sẽ không bị động như thế..."

Có điều, dù thế nào đi nữa, trận chiến này nàng nhất quyết sẽ không thua!

"Xem ra cần phải sử dụng đan dược..."

Dứt lời, một lọ đan dược bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.

"Ân? Đan dược?" Tức Mặc Thiên Linh cười lạnh, "Ngươi muốn dùng đan dược? Đáng tiếc, sau khi tới cấp bậc của chúng ta, đan dược rất ít có tác dụng..."

Nhưng thật nhanh, nụ cười của hắn cứng đờ, sắc mặt cực kỳ khó coi...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện