“Tiểu thư?” Ngân Hoàn kinh ngạc nhìn Tiêu Mẫn, “Không phải tiểu thư
chỉ tò mò về hắn thôi sao? Tại sao bây giờ lại nói không phải hắn không
gả?”
Ánh mắt Tiêu Mẫn si ngốc, tựa hồ còn chưa hồi phục tinh thần.
“Ngân Hoàn, ngươi không cảm thấy động tác của hắn vừa rồi rất có khí khái nam tử sao? Hơn nữa, nam nhân này lớn lên thật đẹp mắt, ta đã gặp rất nhiều người ở Thánh cảnh, đều không ai so được với hắn, quan trọng hơn chính
là, ngươi nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn tiện nhân kia không? Ôn nhu như
nước, nếu ta có thể gả cho nam nhân như vậy, ta nghĩ mình nhất định sẽ
hạnh phúc...”
“Nhưng mà, tiểu thư...”
Ngân Hoàn còn muốn nói gì, lại bị Tiêu Mẫn ngắt lời.
“Ngân Hoàn, ta biết ngươi muốn nói gì, nhìn ánh mắt hắn hẳn là khó thay đổi
tình cảm đối với tiện nhân kia, bất quá, ngươi quên hôm qua tỷ tỷ Mộ
Đình Nhi của tiện nhân kia nói gì rồi sao? Tiện nhân kia tâm địa ngoan
độc, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, căn bản không thật lòng
thích Quỷ Vương, ngay cả tỷ tỷ nàng còn không thể nhìn được cách làm của nàng, nghe nói tỷ phu nàng, cũng chính là Cảnh Vương thế tử từng cùng
tỷ tỷ nàng tương thân tương ái, chính là vì nữ nhân này chặn ngang một
cước, hơn nữa còn thổi gió bên tai Cảnh Vương thế tử mới khiến Cảnh
Vương thế tử quên mất lời hứa, để vị trí thế tử phi lại cho nàng, hại Mộ Đình Nhi chỉ có thể trở thành một tiểu thiếp...”Nói tới đây, vẻ mặt
Tiêu Mẫn khinh bỉ: “Mộ Đình Nhi từng đối với nàng rất tốt, nàng lại đối
với tỷ tỷ mình như vậy, người yêu của tỷ tỷ cũng đoạt, sau đó lại vô
tình phát hiện bí mật của Quỷ Vương, lúc hắn còn giả ngốc liền leo lên
cây đại thụ này, vứt bỏ Cảnh Vương thế tử, loại nữ nhân chân trong chân
ngoài này có gì tốt? Nàng căn bản không so được với ta, ta không giống
nàng, thấy ai cũng yêu.”
Đột nhiên nàng lại nghĩ tới dung nhan tuấn mỹ tà mị của nam nhân, trong mắt có chút si mê.
Cũng chỉ có nàng mới có thể xứng đôi với nam nhân như vậy.
Nếu có được sự ôn nhu của hắn, đời này
như vậy cũng đủ rồi...
“Tiểu thư nói không sai”, Ngân Hoàn hung hăng gật đầu, khinh bỉ nói, “Chỉ cần Quỷ Vương biết được gương mặt thật của nàng ta, nhất định sẽ cảm thấy
nàng là một nữ nhân ác độc, tiểu thư mới là ưu tú nhất, nữ nhân kia chỉ
có dung mạo xinh đẹp mà thôi, những mặt khác đều kém tiểu thư, nhưng mà
tiểu thư, chúng ta nên làm thế nào?”
Ánh mắt Tiêu Mẫn lập lòe: “Ngân Hoàn, ngươi trở về Thánh cảnh một chuyến.”
“Cái gì?” Ngân Hoàn sửng sốt, khó hiểu nhìn Tiêu Mẫn.
“Ngu ngốc, đương nhiên là ta cho ngươi về nói với gia gia, nói là ta nhìn
trúng một nam nhân, nói hắn giúp ta tới cầu hôn, còn ta trong thời gian
này phải ở lại đây, ta không tin, cùng ta ở chung, nam nhân kia còn
chướng mắt ta.” Tiêu Mẫn chu môi đỏ mọng, vẻ mặt tự tin.
Nàng có đủ tự tin khiến nam nhân kia yêu nàng.
Ngân Hoàn cái hiểu cái không gật đầu: “Tiểu thư, vậy nô tỳ trở về Thánh cảnh trước.”
“Trở về đi, đừng để thiếu chủ cùng Thánh Nguyệt phu nhân biết, cũng không
được nói với bất cứ ai nơi ở của ta, thiếu chủ và thiếu phu nhân căn bản không thích ta, nếu để bọn họ biết ta lấy tên tuổi Tiêu gia làm việc
riêng, phỏng chừng sẽ cho người bắt ta trở về.”
Tuy nàng tự xưng là nghĩa nữ của Thánh Nguyệt phu nhân nhưng nàng biết rõ Thánh Nguyệt phu nhân không thích nàng.
Bất quá Tiêu Mẫn vẫn quá xem trọng chính mình rồi, nếu Tiêu Thiên Vũ cùng
Thánh Nguyệt phu nhân biết những chuyện nàng làm, bắt trói mang về là
nhẹ, không chừng còn cắt chức gia gia nàng, đem nàng bầm thây vạn
đoạn...