"Trước đó, chúng ta có thể sống với nhau năm năm", Thiên Thừa Ngôn nhìn Thiên Thừa Vân Long, cười nói: "Cha, năm năm này chúng ta đã thỏa mãn..."
Trái tim Thiên Thừa Vân Long tựa như bị thứ gì đó đâm vào, đau đớn không thể kiềm chế, chỉ trong chớp mắt đã như già đi 10 tuổi...
"Cha", trong lòng Thiên Thừa Ngôn có chút áy náy, "Thực xin lỗi, nhi tử bất hiếu, làm ngươi..."
"Thôi", Thiên Thừa Vân Long khoát tay, chua xót nói, "Ta cũng không thể chia rẽ các ngươi, cho nên ta sẽ tìm người giải trừ phong ấn cho ngươi, mặc dù chỉ có năm năm, có thể nhìn phu thê các ngươi sống hạnh phúc, vi phụ cũng thỏa mãn..."
Hắn dường như dùng hết toàn bộ sức lực để nói lời này, lúc Thiên Thừa Vân Long ngã xuống đất, một đầu tóc đen trong nháy mắt đã hóa thành tóc bạc...
Trong lòng Thiên Thừa Ngôn chua xót, đời này hắn xin lỗi nhất là phụ thân hắn...
Đúng lúc này, một thanh âm nhàn nhạt từ ngoài cửa truyền vào: "Là ai nói với ngươi, hắn chỉ sống được năm năm?"
Thiên Thừa Vân Long ngẩn ra, quay đầu nhìn thân ảnh dưới ánh hoàng hôn...
Bạch y nữ tử đứng trong nắng chiều, dung nhan lạnh nhạt nhìn về phía Thiên Thừa Vân Long, khóe môi nở nụ cười trào phúng.
"Vừa rồi ta rất nghi hoặc, vì sao các ngươi phải phong ấn lực lượng của hắn, thì ra là vì nguyên nhân này, đúng là khiến người ta cười khổ không thôi, đường đường là thiên nguyên thể mạch mà lại bị người ta phong ấn..."
"Thiên nguyên thể mạch?"
Thiên Thừa Vân Long sửng sốt, kinh ngạc nói: "Thiên nguyên thể mạch là cái gì?"
Mộ Như Nguyệt nao nao, nhiều năm như vậy, tri thức đã lạc hậu đến tình trạng này? Ngay cả thiên nguyên thể mạch cũng chưa từng nghe nói.
Thiên nguyên thể mạch mà người trời sinh có thể hội tụ nguyên khí, không cần tu luyện cũng có thực lực siêu cường, nếu ở ngàn năm trước mà gặp được thiên tài như thế, nhất định sẽ bị các thế lực lớn tranh đoạt.
Hiện giờ, một thiên nguyên thể mạch lại bị coi là phế vật...
"Ta nói như vậy đi, ngàn năm
trước ở đại lục Trung Châu có một người thiên nguyên thể mạch xuất hiện, thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực, hơn nữa còn bất chấp tất cả muốn kéo hắn về môn phái của mình."
Chẳng qua, không ai biết thiên nguyên thể mạch năm đó là do một tay nàng bồi dưỡng ra, cũng là người bên cạnh nàng...
Đáng tiếc, trong một lần thực hiện nhiệm vụ đã chết trong tay một thế lực khác, vì thế, thế lực kia đã bị thủ hạ của hắn tiêu diệt.
Từ đó, người đời mới biết chủ nhân chân chính của vị thiên nguyên thể mạch kia là ai...
Bây giờ lại lần nữa gặp được thiên nguyên thể mạch, trong lòng nàng kích động cỡ nào, cũng chính vì thế nàng mới lưu lại đây....
Bất tri bất giác đã coi thiếu niên này là vị thiên tài ngàn năm trước...
"Cô nương, ngươi nói thật sao?" Thiên Thừa Vân Long chấn động, "Nhưng mà, thể chất của Ngôn Nhi trời sinh suy nhược, cho nên chúng ta bất đắc dĩ mới phong ấn hắn..."
"Thiên nguyên thể mạch quả thật có thể chất suy nhược nhưng chỉ cần một viên đan dược đỉnh phàm giai, Tạo hóa đan, là có thể hoàn toàn cải thiện thể chất của hắn!"
Thiên Thừa Vân Long chấn động, quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh, sau đó nhìn Mộ Như Nguyệt: "Tuy cô nương nói rất có đạo lý, nhưng Tạo hóa đan kia..."
Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nàng ngước mắt nhìn thẳng vào Thiên Thừa Ngôn, gằn từng chữ một: "Bái ta làm thầy, ta cứu ngươi!"
Kiếp trước, tiếc nuối lớn nhất của nàng chính là không thu vị thiên tài kia làm đồ đệ, cuối cùng để hắn ra đi như thế...