"Ha ha, nàng thất bại rồi!"
"Không ngờ những phương diện khác thì mạnh, đến khi luyện chế đan dược thì lại thành một phế vật!"
Lúc này, những người vừa rồi còn tin rằng Mộ Như Nguyệt sẽ tạo nên kỳ tích cũng lắc đầu thở dài, nhưng không ai chú ý đến nụ cười âm hiểm trên mặt Tô Sương....
"Còn một nửa thời gian", Xuyên Cốc cười lạnh, trào phúng nói, "Trong thời gian nửa nén hương, nếu ngươi còn không thể thành công luyện chế đan dược, trận đấu này ngươi sẽ thua!"
Chỉ còn thời gian nửa nén hương, làm sao nàng luyện chế xong đan dược được? Cho nên trận đấu này, nàng chắc hẳn sẽ thua, tuyệt đối không có ngoại lệ....
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thần sắc đắc ý của Tô Sương, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý.
"Quá trình luyện chế của ta không có sai sót nào, mặc dù đây là lần đầu tiên luyện chế đan dược thiên giai trung cấp nhưng dù có sai lầm cũng sẽ không nổ mạnh, như vậy chứng tỏ, bích lạc căn có vấn đề!"
Mộ Như Nguyệt hơi rũ mắt, nhặt nửa gốc bích lạc căn còn dư, lòng bàn tay bùng lên một ngọn lửa, chỉ trong nháy mắt, bích lạc căn bốc lên một làn khói đen.
"Quả nhiên bích lạc căn có vấn đề, bích lạc căn này bị phủ một lớp độc khí vô sắc vô vị, chỉ khi bị thiêu cháy trong khoảng thời gian nửa nén hương mới có thể gây nên nổ mạnh, lúc đầu là ta sơ ý không phát hiện ra."
Chứng kiến một màn này, mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ chĩa về phía Tô Sương.
Không ngờ nữ nhân này âm hiểm đến mức đó, cư nhiên động tay động chân vào bích lạc căn, nhưng mà Mộ Như Nguyệt đã luyện chế thất bại, không còn cơ hội...
An Thiến lập tức đứng bật dậy, phẫn nộ trừng mắt Tô Sương trên sân thi đấu, oán hận nói: "Tô Sương, ngươi thật không biết xấu hổ! Dám dùng quỷ kế hãm hại Nguyệt Nhi!"
"Xuyên Cốc hộ pháp", Thư Ninh nhìn về phía Xuyên Cốc, lạnh lùng nói, "Chuyện này không công bằng, cần phải tỷ
thí lại một lần nữa! Hơn nữa, phải hủy bỏ tư cách thi đấu của Tô Sương!"
Xuyên Cốc đối với Thư Ninh cũng không có sắc mặt tốt, ánh mắt âm trầm, lạnh lẽo nhìn nàng.
"Trong quy tắc thi đấu cũng không có quy định không thể ngáng chân đối thủ."
Ngụ ý, hành động của Tô Sương cũng không có gì là sai....
An Thiến tức đỏ mặt: "Rất tốt, một hộ pháp Đan Môn lại ngang nhiên thiên vị như vậy, trọng tài như ngươi còn nói gì đến công bằng?"
Hắn có thể công khai dùng lời lẽ chính đáng lấy cớ nhân phẩm của Mộ Như Nguyệt và Thiên Thừa Ngôn có vấn đề để không cho hai người họ gia nhập Đan Môn, thiên vị rõ ràng như thế, không biết hắn làm sao trở thành hộ pháp Đan Môn được.
"Công bằng?" Xuyên Cốc cười lạnh, "Ở đây, ta chính là công bằng!"
Tuy An Thiến đã sớm biết Xuyên Cốc vô sỉ nhưng khi nghe lời này vẫn ngây ngẩn cả người....
Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Xuyên Cốc đứng phía trước Tô Sương.
"Nguyệt Nhi!"
Trong lòng Thư Ninh căng thẳng, ánh mắt lo lắng nhìn Mộ Như Nguyệt, định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng...
"Haizz..." Mộ Như Nguyệt thở dài một hơi, bây giờ còn một nửa thời gian, bất luận thế nào, trận đấu này nàng sẽ không thua Tô Sương...
"Muốn loại trừ độc tố trên bích lạc căn, chỉ có một cách."
Nàng lập tức lấy ra một đống dược liệu, sắc mặt ngưng trọng.
Ngọn lửa lại lần nữa cháy lên, ngọn lửa lập lòe nhảy nhót in bóng trong mắt nàng...