“Bang!”
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, nam nhân mặc hắc bào buông bút trong tay xuống, hắn cầm bài thi vẫy vẫy cho khô mực rồi bước về phía ba vị trọng tài.
Hà lão cầm bài thi của hắn để qua một
bên, nhìn qua phía nén nhang, nhàn nhạt nói: “Còn một phần mười thời
gian, hi vọng tốc độ các vị nhanh hơn một chút, hết giờ mà chưa nộp bài
thi cũng sẽ bị loại.”
Một phần mười thời gian có thể hoàn thành cái gì?
Có mấy người đã đổ mồ hôi lạnh, chỉ có Mộ Như Nguyệt vẫn bình tĩnh viết bài, giống như chưa nghe thấy gì cả.
“Chẳng lẽ ta đoán sai?” Hỏa lão nhăn mày, “Đây chỉ là kiến thức cơ bản thôi,
nàng cũng cần tốn thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ nàng không phải hắc mã lần này? Trầm miên hương có lẽ chỉ là trùng hợp đi.”
Một chút nhang cuối cùng rơi xuống, mà Mộ Như Nguyệt cũng viết xong một chữ cuối cùng trước khi nhang cháy hết.
“Vận khí của nàng thật không tồi, trước một giây cuối cùng cũng hoàn thành.” Tần Phi Vân mắt lạnh nhìn Mộ Như Nguyệt đang đi về phía trọng tài, cười lạnh, nàng còn tưởng nữ nhân này ngay cả vòng loại cũng không qua được.
Bất quá như vậy mới có hứng thú, không phải sao? Nếu thực lực đối phương
quá kém, nàng đả kích cũng không có ý tứ gì, cho nên, thật ra Tần Phi
Vân hi vọng nàng có thể vượt qua vòng đấu loại.
“Tốt, thời gian đã hết, các vị đều buông bút chờ kết quả đi.”
Nghe thế, nhóm người chưa làm xong đều lộ vẻ thất vọng lui xuống, bọn họ biết chắc là bị loại rồi.
Hà lão cũng mặc kệ biểu tình của người khác, bắt đầu cùng hỏa lão đọc bài
thi của nhóm thí sinh, chỉ có Tần lão là mặt lạnh ngồi một bên không
thèm liếc nhìn bài thi một cái.
Trong lòng hắn đã sớm xác định, xem hay không cũng chẳng có gì khác nhau.
“Hỏa lão, ngươi xem người này viết”, đột nhiên Hà lão cầm một tờ bài thi,
kích động nói, “Ta còn thắc mắc tại sao lần trước ta dùng Vân hỏa thảo
cùng Tinh quang hạt luyện chế đan
dược lại luôn bị nổ lò, thì ra là
thiếu một thành phần, còn có, thì ra Vân tử bì còn có công hiệu này, lần đầu tiên ta nghe nói...”
Nếu bài thi này viết lung tung, Hà lão
sẽ không kích động như thế, nhưng mà bài thi này giải thích rất tỉ mỉ kĩ càng khiến hắn không thể không tin tưởng.
Hơn nữa, bài thi này
viết rất lưu loát, thành phần mỗi loại dược liệu đều phân tích rất rõ
ràng, còn có những điều bọn họ chưa từng nghe nói qua, ngay cả đan
phương luyện chế cũng viết hơn mười loại.
“Mộ Như Nguyệt...” Hà
lão nỉ non tên này, ánh mắt kích động, “Gia hỏa này nhất định là thiên
tài, không sai, tuyệt đối là thiên tài.”
Trí nhớ một người là có
hạn, cho dù có sư phụ chỉ dạy, nhưng sao nàng có thể biết nhiều như thế? Ngay cả tiểu tử thanh ngọc kia cũng chỉ viết sáu loại mà thôi.
“Cái gì?” Hỏa lão đoạt bài thi qua xem, hắn nhìn nội dung trên đó, lại có
cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, “Thì ra là như thế, ta nói lần trước luyện
chế tam nguyên đan sao lại thất bại, thì ra là như vậy.”
“Ta còn
chưa xem xong ngươi đoạt cái gì!” Hà lão hung hăng trừng mắt hắn một
cái, vội vàng đoạt lại bài thi, nhìn nhìn, đột nhiên cảm thấy có chỗ
không hiểu lắm.
“Ngươi...” Thấy lão nhân này không biết xấu hổ
như vậy, hỏa lão giận thổi râu trừng mắt, nhưng cũng không có cách nào,
chỉ có thể thò đầu lại gần cùng nhau xem.