Đáy mắt Sở Vận thoáng qua một tia tối tăm, sau đó lại rưng rưng nước mắt.
Nàng quả thật đã từng yêu Hạ Thụy, còn cho hắn lần đầu tiên của mình... Nhưng mà, Hạ Thụy quá hoa tâm, bên cạnh hắn có không ít nữ nhân, tuy hắn hứa hẹn người hắn yêu nhất là nàng, nhưng nữ nhân nào mà không muốn mình là duy nhất!
Lúc đó, Thẩm Mặc khăng khăng si tình với Mộ Như Nguyệt làm nàng cảm động, nếu được gả cho một nam nhân như vậy, cuộc sống của nàng sau này sẽ rất hạnh phúc...
Vì thế, nàng chuyển tình yêu từ Hạ Thụy sang Thẩm Mặc.
Nhưng thực lực của Hạ Thụy rất cường đại, còn là người thừa kế Hạ gia, nếu như có thể biến hắn thành tình nhân của nàng, tất nhiên sẽ có thể mượn tay hắn làm rất nhiều chuyện...
Đáy mắt Hạ Thụy có chút hoảng hốt, tựa như đang nhớ lại lần đầu tiên gặp tiểu nhân nhi phấn điêu ngọc trác kia, thần sắc dần dần nhu hòa.
"Thụy..."
Sở Vận nhẹ nhàng cởi cúc áo, da thịt trắng nõn lộ ra trước mắt Hạ Thụy, làm lòng hắn dâng lên một cỗ xúc động.
Hắn vươn tay quăng Sở Vận lên giường, không hề thương tiếc xé nát quần áo nàng, đôi mắt khẽ híp lại, lộ ra tia sáng nguy hiểm.
"Sở Vận, lần này là ngươi chủ động nhào vào ngực ta! Ta muốn cho ngươi nhìn xem, là ta cường đại, hay là Thầm Mặc cường đại!"
Chỉ cần nghĩ đến vừa rồi nữ nhân này nằm dưới thân Thẩm Mặc, đáy lòng hắn bừng bừng lửa giận, đặc biệt là nhìn thấy dấu vết hồng hồng trên người nàng, làm hai mắt Hạ Thụy đỏ bừng, bàn tay to hung hăng nhéo vào dấu vết kia.
"A!" Sở Vận đau đớn kinh hô một tiếng, nước mắt chảy ra: "Thụy, đau quá, ngươi nhẹ một chút..."
"Đau?" Hạ Thụy hừ lạnh, "Đây chính là hậu của việc ngươi cãi lời ta, khăng khăng gả cho Thẩm Mặc! Nữ nhân của ta, trên người chỉ có thể có hơi thở của ta! Còn những dấu vết của nam nhân khác, ta sẽ hung hăng xé nát!"
Thân thể Sở Vận chấn động, khẽ nhắm mắt lại.
Nàng không biết lần này
đến tìm tên ác ma này, rốt cuộc là đúng hay sai...
Dưới sự tra tấn của nam nhân, Sở Vận chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đau nhức, nàng không biết phải qua bao lâu loại tra tấn khuất nhục này mới kết thúc, chỉ biết thời điểm hắn xong việc, cả người nàng đau đến mức không bò dậy nổi.
Nhưng nàng đã sớm biết tính cách của nam nhân này. Bên cạnh hắn mỹ nữ vờn quanh, hắn chưa từng ngủ với ai hai lần, thậm chí là không chấp nhận hàng secondhand.
Mà nàng, là một ngoại lệ.
Nguyên nhân là vì nam nhân này yêu nàng, cho nên mới chịu đựng việc nàng đã gả cho Thẩm Mặc, chịu đựng việc nàng vứt bỏ hắn...
Hạ Thụy từ trên người nàng bước xuống, châm một điếu thuốc, ánh lửa phản chiếu khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, làm người ta sợ hãi vạn phần.
"Nói đi, tới tìm ta rốt cuộc vì chuyện gì!" Hạ Thụy cười lạnh, "Ta không dễ lừa như vậy, nếu không có chuyện gì muốn cầu, ngươi sẽ cam tâm tình nguyện trở thành tình nhân của ta sao?"
Sở Vận cắn chặt môi, nói: "Ta muốn ngươi giúp ta giết hai người!"
"Ai?"
"Mộ Hạo Thiên và.... nữ nhân bên cạnh hắn!" Sở Vận hít sâu một hơi, đè nén sát khí trong lòng, nói, "Nữ nhân kia rất giống Mộ Như Nguyệt, ta muốn ngươi bằng bất cứ giá nào cũng phải giết nàng! Còn Mộ Hạo Thiên..."
Lúc nói lời này, Sở Vận ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, thanh âm lạnh lẽo đầy hàn khí.