Đợi đến khi Sở Lam rời đi, Phượng Nguyệt Hi mang theo đấu lạp, rồi đi ra khỏi phòng, sau đó từ cửa sau của Phượng gia, nàng thẳng bước đi vào phố.
Dạo quanh một vòng kinh thành, nàng không hề do dự tiến vào Đan Dược các.
Nếu Hàn Lương có thể luyện thành Bổ Nguyên đan vậy nàng cũng được xem là khách quý của Đan Dược các rồi, cơ hội phát tài như vậy nàng làm sao sẽ bỏ lỡ.
Đứng trước Đan Dược các, dù đã thấy qua một lần, Phượng Nguyệt Hi vẫn thầm cảm thản, quả không hổ là nơi buôn bán đan dược hàng đầu, chỉ dựa vào hai cánh cửa này cũng có giá trị bằng một nửa tài phú của đại thương gia.
Ngay lúc nàng vừa đi đến chưởng quầy, thì một giọng nói từ phía sau truyền đến.
“Vị cô nương này, ngài muốn mua thứ gì sao?”
Phượng Nguyệt Hi nhìn thấy tiểu nhị niềm nở chào hỏi, thái độ không khinh thường cũng không nịnh nọt thì không khỏi cảm thấy hài lòng.
Đến ngay một người nhân viên cũng đều rất có chuẩn mực.
Phượng Nguyệt Hi khẽ lắc đầu, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một lọ đan dược, cẩn thận đưa cho hắn.
Tiểu nhị làm sao không hiểu ý tứ của vị cô nương trước mặt, chỉ là có chút kinh ngạc không thôi, cô nương này cho dù có dùng đấu lạp che khuất dung nhan nhưng dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn thì tại sao lại bán đan dược?
Là Luyện Đan sư sao?
Không thể nào, một tiểu cô nương còn nhỏ mà có thể luyện đan dược, thiên tài như vậy thì hắn đã sớm nhận biết.
Càng nghĩ tiểu nhị sắc mặt càng âm trầm, tiểu cô nương này một thân quần áo đều là chất lượng thượng phẩm, hiển nhiên thân phận bất phàm.
Hẳn là tiểu thư nhà nào vụng trộm một ít đan dược muốn đem đi bán kiếm tiền tiêu vặt, người như vậy tuy không nhiều nhưng hắn gặp qua cũng không ít, nhất thời liền do dự có hay không tiếp nhận lọ đan dược này.
Chỉ là khi nhìn thấy màu sắc của đan dược, vẻ do dự của hắn liền biến mất sạch sẽ, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, chỉ nhìn vào bề ngoài của đan dược hắn liền biết chắc chắn phẩm chất của đan dược nhất định là không thấp.
“Cô nương đợi ta đi mời trưởng lão.”
Trong phòng luyện đan, Hàn Lương một thân quần áo xộc xệch, đầu tóc rối loạn, bộ dáng trông vô cùng thê thảm.
Tuy sắc mặt có điểm nhợt nhạt, nhưng đáy mắt lại giấu không được một tia kinh hỉ.
“Không ngờ đến Bổ Nguyên đan lại tốt đến vậy, so với tưởng tượng của ta còn lợi hại hơn rất nhiều…”
Hàn Lương cẩn thận đem từng viên Bổ Nguyên đan đặt vào một chiếc bình ngọc, sau đó chăm chú đánh giá bề ngoài của từng viên, đến viên đan dược cuối cùng, một tia kích động mới dần biến mất.
“Không được… Phẩm chất đan dược còn quá kém, hiệu quả vẫn chưa đạt đến cực hạn, ta nhất định phải thử lại mới được.”
Hàn Lương chuẩn bị mở một lò luyện đan, thì đúng lúc này truyền đến một thanh âm gõ cửa.
Hàn Lương sắc mặt liền kéo xuống, khẽ gắt giọng nói: “Vào đi!”
Cánh cửa bị đẩy ra, một nam nhân mặc y phục của Đan