(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộ Dung Dật Hiên phóng qua nóc nhà, khi cách nóc nhà Hứa gia không xa, nhìn đến một màn chấn động kia, cả người vô ý giật mình thất thần, nhìn một màn kinh diễm tuyệt đẹp mà chấn động kia......Phía trên nóc nhà Hứa gia, thân ảnh màu đỏ đang đón gió mà đứng, hồng y loá mắt đường hoàng ở bên trong ngọn lửa có vẻ tùy ý tà mị, tóc đen bay lượn phía sau, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, cùng với phượng hỏa thật lớn xoay quanh giữa không trung, hết thảy đều có vẻ thần bí, rất đẹp, đẹp đến mức không chân thật......Có lẽ là nhận thấy được ánh mắt của hắn, người nọ quay đầu, mặt nạ kim sắc mạn đà la được ngọn lửa chiếu sáng rõ ràng ánh vào đáy mắt hắn, khiến hắn không nhịn đượ xúc động muốn tháo mặt nạ ra nhìn vào chân dung phía dưới.Nhưng mà, không đợi hắn hoàn hồn, đã thấy phượng hoàng lửa từ trong bầu trời đêm vỗ cánh tiếng than nhẹ, đáp xuống, hóa thành một luồng ánh sáng trên người thần bí đang đón gió mà đứng , biến mất không thấy.Cùng lúc đó, người nọ thu hồi ánh mắt dừng ở trên người hắn, đề khí nhảy mấy cái, thân ảnh như quỷ mị xẹt qua lửa lớn, nhanh chóng biến mất trong đêm đen......Hắn không tự chủ được bước tới, duỗi tay về phía trước, muốn gọi lại, nhưng cuối cùng, vẫn thu hồi tay, không thể nói lên những lời muốn nói.Người nọ là ai?Hắn nghĩ, trong lòng hắn mơ hồ có thể đoán được.Hồng y loá mắt mà đường hoàng, hơi thở thần bí mà tà mị, khí thế tùy ý đường hoàng, cùng với mặt nạ kim sắc hoa mạn đà la, hắn ta, không phải là Quỷ Y thần bí thì là ai?Khi những gia chủ của các gia tộc từ khắp nơi vội vàng tới , nhìn thấy Hứa gia đang bị lửa lớn vây quanh, không nhịn được hít hà một hơi, không thể tin rằng, một gia tộc trung lưu sẽ rơi xuống như vậy......"Ồ!""Đây, đây là Hứa gia?""Thiên a! Điều này có nghĩa là Hứa gia đã bị người diệt môn?""Làm sao mà Hứa gia lại đi