(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn cũng chưa làm chuyện gì xấu đi? Vì sao nữ nhân này lại tát hắn một cái? Hắn lớn như vậy, còn chưa từng bị người tát đâu!Tuy rằng trong lòng hắn đang phẫn nộ, nhưng cũng không động thủ. Hắn là nam nhân, không thể đánh nữ nhân bên đường, đúng không?Lãnh Sương đang nắm cương ngựa, ánh mắt lạnh lùng, đang chuẩn bị xuống xe, nhìn thấy mành xe ngựa đang bị một đôi tay trắng nõn tinh tế đẩy ra."Tiểu thư." Nàng ta gọi một tiếng, vội vàng đẩy mành để nàng ra ngoài.Phượng Cửu cúi xuống, bước ra khỏi xe ngựa, Lãnh Sương đỡ lấy, khẽ nâng làn váy xuống xe ngựa. Nàng nhìn về phía đôi tay đang nắm chặt thành nắm đấm cùng vẻ mặt phẫn nộ của ca ca , nhìn thấy trên mặt hắn hiện lên dấu ấn năm ngón tay, ánh mắt nàng híp lại, nhìn về phía hai người kia, chậm rãi đi lên phía trước.Khi Mộ Dung Dật Hiên nhìn thấy bạch y nữ tử bước xuống từ trong xe ngựa, đôi mắt hắn lập tức sáng ngời. Khi nhìn thấy bóng dáng nàng thong dong ưu nhã mà yểu điệu nhìn về phía hắn, trái tim bỗng khẩn trương lên, còn ẩn ẩn lộ ra một sự chờ mong.Mà Phượng Thanh Ca khi nhìn đến bạch y nữ tử bước xuống từ trên xe ngựa, cả người ngây ngốc.Thân hình kia, tư thế kia, lại quen thuộc như vậy...... thật giống như, thật giống như là......"Bốp! Bốp!"Hai cái tát vang dội vang lên, bức hai người bừng tỉnh, đám người qua đường xung quanh cũng sợ ngây người nhìn về phía bên này.Vì mấy người bọn họ dung nhan rất nổi bật, lại đang ở trên đường cái, những người chung quanh đã sớm chú ý đến bên này, rốt cuộc, Mộ Dung Dật Hiên và Phượng Thanh Ca vẫn là nhân vật phong vân trong Vân Nguyệt thành.Nhưng điều khiến bọn họ không thể tưởng được chính là, Phượng Thanh Ca đột nhiên giơ tay lên tát nam tử kia một cái, càng không nghĩ đến chính là, bạch y nữ tử mang mạng che mặt từ trong xe ngựa, xuống dưới đã chậm rãi đi đế giương lên tay lên tát Phượng Thanh Ca hai cái, khiến bọn họ nhìn xem mà líu cả lưỡi.Cảnh này, cũng quá mạnh bạo.Phượng Thanh Ca khó tin che lại khuôn mặt nóng rát, một đôi