Nghe được lời này, Hôi Lang cùng Ảnh Nhất không khỏi nhìn thoáng qua về phía Phượng Cửu.
Phượng Cửu coi như không nghe thấy gì giả vờ nhìn xung quanh , trong miệng cắn một cọng cỏ đuôi chó không biết ngắt từ nơi nào, một bộ dáng không chút để ý.
Hiên Viên Mặc Trạch nhìn qua công chúa Doanh Tuyết một cái, không nói chuyện, mà là nói với Phượng Cửu ở phía sau : “Đi theo.
” Hai chân kẹp bung ngựa, giục ngựa tiến vào rừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy thế, Doanh Tuyết công chúa nhìn về thiếu niên bộ dáng tản mạn một cái, sau đó mới kẹp bụng ngựa khẽ quát một tiếng đuổi theo Hiên Viên Mặc Trạch.
Phượng Cửu nhìn hai người đi trước, hừ thật mạnh một tiếng: “Hừ!”Một bên Ảnh Nhất ra hiệu cho Hôi Lang, bản thân giục ngựa đuổi theo chủ , Hôi Lang thì ở lại đi theo bên người Phượng Cửu.
Thấy bọn họ đều đi rồi, Hôi Lang lúc này mới tiến lên, vuốt mông ngựa [ nịnh hót] nói: “Quỷ Y, ngươi cũng đừng trách, công chúa Doanh Tuyết kia cũng không biết ngươi là nữ, nếu là biết ngươi là nữ, biết bên người chủ tử có một tuyệt thế đại mỹ nhân còn muốn đẹp hơn nàng ta ba phần như ngươi đây, nàng ta nhất định xấu hổ đến nỗi không dám xuất hiện ở trước mặt ngươi.
”Phượng Cửu liếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi không đi theo chủ tử của ngươi, đi theo ta làm gì?”“Hắc hắc, chủ tử bên kia có Ảnh Nhất đi theo, ta đi theo Quỷ Y là được , hơn nữa, đi theo Quỷ Y so với đi theo chủ tử tốt hơn nhiều, nói nữa, ta còn chưa có cảm tạ ngươi cho ta uống cái nước thuốc kia, nước thuốc kia của ngươi thật sự thần kỳ, chỉ cần một lọ giọng nói của ta cũng không còn khàn khàn nữa.
”Hắn lấy lòng nhìn nàng, biết nàng là không thể đắc tội, hơn nữa, đi theo nàng thật sự ngẫu nhiên còn có được chỗ tốt, hắn cũng vui vẻ đi theo nàng.
“Được rồi, đi thôi! Đi xem nữ nhân kia quấn lấy chủ tử nhà ngươi như thế nào.
” Hai chân nàng kẹp vào bụng ngựa, đuổi theo mấy người bọn họ ở phía trước.
Hôi Lang thấy thế nhếch miệng cười: “Ngươi đừng có gấp, dù sao chủ tử ta cũng chướng mắt nàng ta.
”Phượng Cửu nghe xong khóe miệng khẽ nhếch, lúc này mới nở nụ cười.
Không bao lâu, liền thấy Hiên Viên Mặc Trạch ở phía trước kéo cung tiễn ra, nhắm ngay một con Mai Hoa Lộc [ huơu sika/ hươu sao] tránh ở phía sau một gốc cây chỉ lộ