(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phượng lão gia tử nhìn về phía hắn, ánh mắt nặng nề, nói: "Không sai, ta đang hoài nghi nàng không phải là Phượng nha đầu .""Sao có thể! Cha, rốt cuộc ngài đi ra ngoài bên ngoài đã gặp phải cái gì? Có phải có người nói bậy gì đó với ngài hay không? Sao ngài lại nghĩ như vậy?" Phượng Tiêu cảm thấy rất khó tiếp thu , phụ thân hân thực sự hoài nghi nữ nhi của mình, điều gì đang xảy ra đây?Nhìn Phượng Tiêu, Phượng lão gia tử lắc lắc đầu, ngay cả phụ thân mình cũng không thể phát giác ra nữ nhi thật giả, khó trách Phượng nha đầu của lão không dám trở về.Phượng lão đứng lên, chắp hai tay phía sau thở ra một hơi, nói: "Có đôi khi, đôi mắt người ta sẽ bị che mờ, rất nhiều sự tình đều phải dùng trái tim để cảm thụ, nhìn nó bằng cả trái tim. Cha ngươi đã sống đến tuổi này, ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm." ( đại ý-, từng trải nhiều hơn )Phượng lão nhìn hắn một cái, tiếp tục nói: " Kể cả khi có một khuôn mặt giống như Phượng nha đầu, cũng có vết bớt phượng hoàng giống như Phượng nha đầu, cũng không nhất định đó là Phượng nha đầu. Phải biết rằng, cảm xúc , sẽ không bao giờ biết nói dối."Sau khi lão nói xong , khí thế cả người đều biến đổi, quay đầu lại nhanh chóng đi ra ngoài, Phượng Tiêu cả kinh, vội ngăn lão lại, hỏi: "Phụ thân, người muốn làm gì?"Phượng lão gia tử nhìn hắn một cái, nói: "Nàng không phải là Phượng nha đầu của ta, ta muốn bắt nàng lại , lột mặt nạ của nàng !"Phượng Tiêu nghe được lời này thì lập tức kinh ngạc một trận, ngay cả giọng nói cũng trở nên nặng nề hơn: "Cha, ngài mất trí rồi! Nàng ấy chính là Thanh Ca, chính là cháu gái ngài, Phượng nha đầu của ngài!" Hắn cảm thấy phụ thân hắn đã gặp phải ma chướng, bằng không sẽ không có khả năng nói ra những lời như vậy."Hừ! Ta nghĩ là ngươi đã điên rồi! Ngay cả nữ nhi của mình cũng không thể phân biệt được, còn không biết xấu hổ là cha của Phượng nha đầu? Ngươi có biết sự đau khổ mà Phượng nha đầu phải chịu đựng hay không? Ngươi có biết hay không?!"Nghĩ đến cháu gái bảo bối