“ Không cần, ta có.
” Phượng Cửu nhét trở lại tay cho nàng, lại bị nàng đẩy trở lại.
“ Cầm đi!” Thượng Quan Uyển Dung nói, nhìn Phượng Cửu một cái, lúc này mới xoay người đi đến vách đá” Ta đi xuống.
”Nhìn mấy cái bình đan dược trong tay, Phượng Cửu cười cười nhận lấy:” Được, ta giúp người giữ dây thừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
” Nói rồi ở bên cạnh giữ chắc dây, để nàng có thể mượn lực đi xuống.
Vạn Dược Sơn này rất cao, các nàng vòng đường bộ đi lên đây phải dùng mất thời gian hai ngày, nàng thậm chí còn không thiết Thạch Thiết Ánh Sơn Hồng kia sẽ sinh trưởng ở chỗ nào trên vách đá? Bởi vì nhìn từ dưới chân núi nhìn lên, ở giữa không trung bao phủ một tầng sương mờ ngăn cản tầm mắt, từ trên núi nhìn xuống cũng vậy, ở khoảng cách xa căn bản không thể thấy gì, chỉ có thể đi xuống một chút rồi xem xét.
Phượng Cửu thả dây thừng xuống, ước chừng đã dùng mất thời gian nửa canh giờ, khi nàng đi đến vách núi nhìn xuống đã không còn thấy thân ảnh của mẫu thân nàng, bởi vì bị sương mù ngăn cản.
“ Cũng không biết bên dưới sẽ có cái gì? Cứ đi xuống như vậy thực sự quá nguy hiểm.
” Phượng Cửu nhẹ giọng nỉ ngon, có chút không yên tâm cho lắm.
Thạch Thiết Ánh Sơn hồng là một loại dược liệu dùng để chế tạo đan dược kéo dài tuổi thọ, là một trong những đan dược cần thiết nhất trong Thọ Nguyên Đan, bởi vì cực kì hiếm thấy, thế cho nên ngay cả hội đấu giá ở bên ngoài ra giá rất cao cũng khó có thể nhìn thấy.
Tam Dương Tử tìm vị dược này, chẳng lẽ là muốn dùng nó để luyện chế đan dược gia tăng thọ nguyên? Chẳng qua, Thọ Nguyên Đan bình thường đã không thể phát huy tác dụng được với Tam Dương Tử, theo nàng biết, Tam Dương Tư này cũng đã mấy trăm tuổi.
Đang nghĩ ngợi, chợt nghe thấy tiếng sàn sạt truyền đến, nàng quay đầu nhìn lại, không biết từ khi nào, trên cây dưới tàng cây đã chui ra mười mấy con khỉ, con nào con ấy kêu chi chi, còn muốn cởi bỏ sợi dây thừng kia.
“Cút!”Phượng Cửu quát chói tai một tiếng, giơ tay lên, phóng ra một cỗ uy áp, đánh về phía những con khỉ đó.
Có lẽ là vì sợ uy áp của