(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai ngày sau.Phượng Cửu vừa đỡ lão gia tử đi lại trong viện, vừa hỏi: "Gia gia, ngài cảm giác thân thể thế nào rồi? Có tốt hơn chút nào không?""Ha ha, khá hơn nhiều, nếu có thể để gia gia uống mấy ngụm rượu, phỏng chừng không cần ngươi đỡ, gia gia cũng có thể bước đi như bay." Lão gia tử cười híp mắt, sức mạnh tổng thể và tinh thần cả người sau khi điều dưỡng hai ngày cuối cùng cũng đã trở lại.Chỉ là, mấy ngày không uống rượu, thân thể sau khi khôi phục, thật sự là có chút thèm."Hiện tại không được, chờ thêm mấy ngày nữa ngài muốn uống bao nhiêu thì uống." Nàng đỡ gia gia đi đến bên cạnh bàn đá trong viện ngồi xuống, rót cho gia gia một chén nước."Phượng nha đầu, khi nào chúng ta về nhà? Ở bên ngoài thế này cũng không phải là biện pháp, hơn nữa trong nhà còn Tô Nhước Vân chưa giải quyết kia, lão cha hồ đồ của ngươi đã bị dắt mũi mà cũng không biết chuyện gì đang xảy ra!"Lão giả lắc lắc đầu nói, lại than một tiếng,tiếp: "Hơn nữa, cha ngươi cũng thật là đáng thương, không biết gì cả."Mấy ngày nay, nàng đã nói tất cả sự tình đã trải qua , khiến lão già như hắn cảm thấy may mắn là nàng còn sống, cũng may mắn mình có thể gặp lại nàng ở trên đường cái, nhận ra nàng. Chỉ là, không thể nào nghĩ tới, nữ nhân độc ác trong phủ kia lại chính là Tô Nhược Vân vẫn luôn dịu dàng ngoan ngoãn đi theo bên người Phượng nha đầu giống như thân tỷ muội.Bụng người cách một lớp da, thật đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm! ( Biết mặt biết người không biết lòng )"Khi thân thể gia gia tốt hơn, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể trở về ." Nàng cười khẽ, cũng cảm thấy đã đến thời điểm quay về Phượng gia.Lão gia tử nghe xong thì rất vui vẻ, vỗ tay nàng và nói ba tiếng: "Tốt tốt tốt.""Tiểu Cửu."Quan Tập Lẫm nhanh chóng bước đến từ bên ngoài, thần sắc vội vàng, nhìn thấy lão gia tử cũng gọi một tiếng: "Gia gia."Vì có quan hệ với Phượng Cửu, sau khi lão gia tử biết hắn đã tự thỉnh ra khỏi gia tộc, liền để hắn gọi mình là gia gia , nói rằng sau khi hồi phủ, sẽ để hắn